Lúc Khương Vận đang ở nước ngoài dẫn dắt một nhóm Hàn, mỗi ngày đều vội đến đầu óc choáng váng, Khương Dịch mới tạm thời để chuyện .
Lại đó, hai đều bận rộn.
Thật vất vả đến bây giờ hai mới thảnh thơi một chút, ở lâu gặp Trì Yên, lúc Khương Dịch còn nhân tiện giới thiệu luôn, kết quả cô nhóc đảo khá nhanh, bày bộ dạng chẳng quen gì .
Ngoài việc phối hợp, cũng còn biện pháp nào.
Khương Vận rõ ràng tin tức khiếp sợ, chút nữa là chị bậy thêm câu thứ hai khi cửa: “Kết hôn khi nào?”
“Năm .”
Khương Vận hít sâu, ý định khôi phục tâm trạng của .
Hít hít mấy , chị chỉ thể từ bỏ______
Mẹ nó, tức c.h.ế.t chị.
Mê Truyện Dịch
“Khương Dịch, em thật thể đấy.” Khương Vận nghiến răng nghiến lợi.
Khương Dịch đáp : “Tiểu Trì càng thể.”
Khương Vận lạnh, “Chờ con bé về, chị sẽ tính sổ cẩn thận với hai đứa.”
·
Trì Yên cúp điện thoại bao lâu, mí mắt liền nhảy lên ngừng.
Tống Vũ xách bảy tám cái túi lớn nhỏ đồng nhất, các nhãn hiệu giống , cô nàng chọn hai cái túi đưa cho Trì Yên, “Cầm, chị em đồ”
Trì Yên cúi đầu , màu sắc , cô chắc là thể mặc nó .
“Làm , thất thần thế?”
“Mí mắt cứ luôn nhảy hoài.”
“Nhìn a Yên Yên, ngờ chị còn mê tín đấy?”
Trì Yên kỳ thật cũng tin đó cái gì.
mí mắt cứ nhảy nhảy kéo theo chuyện ở cô luôn phá lệ cực chuẩn luôn.
Lúc thi thử cao khảo, cô nộp bài thi văn, mắt cứ giật liên hồi. Sau đó thông báo kết quả, cô vì tẩy xóa đáp án quá nhiều mà điểm thấp nhất từ đến giờ luôn.
Lần đó Trì Yên thiếu chút nữa chủ nhiệm lớp ghim lên bảng đen triển lãm một ngày.
Còn một là khóa học tự chọn ở đại học, học đều chỉ trong chốc lát, giáo viên khoa còn tới, bộ lớp học cãi cọ ồn ào, lúc Bạch Lộ và nàng mặt mày hớn hở lịch sử đen tối của thầy giáo là một dính lá cải răng, mí mắt Trì Yên cứ luôn nhảy liên tục.
Nhắm mắt, dùng ngón tay ấn ấn thế nào cũng .
Sau đó đến nửa phút, bên tai đột nhiên thanh tịnh , Trì Yên ngẩng đầu lên, lúc đến thầy giáo hơn 50 tuổi thổi râu trừng mắt bọn cô
Thầy mở miệng hỏi tên hai đứa cô, răng vẫn dính lá cải, so với lời Bạch Lộ còn thấy rõ hơn
Trì Yên chỉ thể nhịn xuống tiếng, nhưng Bạch Lộ nhịn , thiếu chút nữa đem nước miếng đều phun luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-97-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Bị Bạch Lộ liên lụy, Trì Yên cùng cô nàng thành hai học sinh duy nhất trượt môn học tự chọn.
Không do Trì Yên tin.
Cô duỗi tay che che đôi mắt, lòng bàn tay thể rõ ràng cảm giác mí mắt nhẹ giật, kéo theo lông mi khẽ đảo qua lòng bàn tay
Trì Yên sợ tới mức dám tự lái xe, Tống Vũ đảm nhiệm tài xế, đưa cô hảo tổn hao gì tặng về.
Đã chạng vạng tối, mắt trời bắt đầu lặn dần, treo san sát phía tòa nhà cai tầng, từ từ ẩn xuống.
Trì Yên chớp chớp mắt chút thoải mái, cầm chìa khóa mở cửa, đó lúc đem túi giấy đặt tủ giày, thấy bên thêm một chùm chìa khóa.
Là Khương Dịch.
Trì Yên đột nhiên nhớ tới Khương Vận gọi điện thoại cho cô.
Quay đầu thấy, quả nhiên thấy ở giữa phòng khách một phụ nữ xinh nhã nhặn đang cô, dáng vẻ lạnh nhạt.
Tầm mắt lệch về một bên, cô thấy đàn ông khong gặp mấy ngày nay.
Khương Dịch công tác mấy ngày nay, Trì Yên gọi cho cũng tính là ít, tầm mỗi ngày một cuộc, cũng bảo hôm nay về.
Trì Yên cởi giày , trong lúc nhất thời quên dép lê, sửng sốt vài giây mới chào hỏi với Khương Vận.
Khương Vận: “Giải thích !”
Trì Yên “Nga” một tiếng, vẫn là định thật thôi.
Cô ở bên gần cửa, mất một phút cũng giải thích , một phút đồng hồ cũng dám qua đó.
Hiện tại Khương Vận ở trong mắt cô thêm một phận.
Một cái cùng loại với phận lớn trong nhà đó.
Khương Dịch nhíu mày, “Đi dép .”
Nếu nhắc nhở, Trì Yên thật đúng sẽ quên mất.
Mùa hè thể so với mùa đông, sàn nhà cũng lạnh như , cách một lớp tất, lên cũng thấy lạnh.
Trì Yên chạy nhanh dép lê .
Khương Vận đặt câu hỏi: “Không bạn trai ?”
Trì Yên: “Chị Khương Vận, nhưng em em chồng a……”
“……”
Khương Vận dùng vũ lực .
Chuyện khác Trì Yên luôn chị bớt lo lắng, khiếm tốn còn nỗ lực, thế mà chuyện như , đ.â.m cho chị một đao.
Khương Vận càng nghĩ càng giận, mặt banh hệt như mặt than : "Viết một bản kiểm điểm ba ngàn chữ, chép mạng xuống!"