Lúc gặp mặt, Văn Tinh Tinh tham ăn còn đáng yêu nhưng thật thể đổi bầu khí trở nên vui vẻ hơn, n.g.ự.c cô còn ôm một quả đậu to lớn gặm đến cực kì vui sướng.
Thang Mễ thì khác, cô cùng Đường Thần chia tay thể là tổn thương vô cùng lớn, tất cả cả đều đổi trở nên trầm lặng giống Thang Mễ thường ngày.
An Noãn Noãn Thang Mễ im lặng và trầm mặc mà thở dài, xem tình yêu thực sự chẳng những là yêu tinh hại mà còn là một cái giày vò , thể giày vò khía cạnh của con , mất tất cả rung động, nhiệt huyết cuồng nhiệt khi yêu cùng với nhuệ khí của tuổi trẻ.
An Noãn Noãn ở giường nhỏ giống như một tiểu nữ vương, phân công Văn Tinh Tinh rửa sạch hoa quả lúc nãy mang về, bày lên đĩa, cất cho gọn gàng, vân vân.
Văn Tinh Tinh : "Vâng, tuân lệnh nữ hoàng bệ hạ."
An Noãn Noãn vỗ vỗ vai Thang Mễ: "Này, và Đường Thần chuyện gì ?"
Thang Mễ nửa sống nửa c.h.ế.t ôm trán: "Không chuyện gì, dù Đường Thần cũng thích nhiều như , là do mặt dày cứ bám lấy "
"Hả ~" An Noãn Noãn hiểu tính logic của Thang Mễ, rõ ràng cô cảm thấy hai hợp và xứng đôi, hơn nữa Đường Thần cũng hết mực cưng chiều và quan tâm cô .
Một lúc lâu , thấy Thang Mễ vẫn luôn cúi đầu lên tiếng, An Noãn Noãn một hỏi: "Vậy là do đề xuất chia tay ?"
Lúc Thang Mễ mới chậm rãi ngẩng đầu lên, lúc , ánh mắt của cô mất tia sáng như , một ít trong đó là một đám sương mù màu xám, cô chằm chằm mắt và khuôn mặt của An Noãn Noãn, chậm rãi : " , là đề nghị chia tay, nhưng nguyên nhân là bởi vì ..." Lời của đó cắt ngang.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1012-manh-vat-tham-an-vs-nu-ma-vuong.html.]
“Á á á , hai bà tám đang chuyện bí mật gì thế, cũng .” Văn Tinh Tinh từ trong bếp cắt ngang cuộc trò chuyện giữa Thang Mễ và An Noãn Noãn ngay lập tức.
Đương nhiên Thang Mễ Văn Tinh Tinh là cố ý, cho nên cô trừng mắt Văn Tinh Tinh: "Gà mái."
Văn Tinh Tinh cong môi: "Lăn. Đừng diễn sâu quá, như ai thất tình bao giờ ý, lão nương cũng từng thất tình , mới là bi thương, xung quanh một bạn để dựa , ngươi thế hạnh phúc . "
Thang Mễ ghét bỏ nhíu mày: "Chuyện của như cũng gọi là thất tình ? Cậu còn bắt đầu yêu, !"
Da mặt Văn Tinh Tinh dày gì sánh nổi, nghiến răng nghiến lợi: “Dù nữa cũng yêu đơn phương tên khốn đó nhiều năm, đó là mối tình đầu của chị đây, hic hic!” Sau đó, Văn Tinh Tinh “răng rắc” mạnh mẽ cắn một miếng táo, hận thể cắn Thang Mễ một cái như .
"Uh ~" An Noãn Noãn cau mày hai : "Hai ? Này Thang Mễ mới đến ?"
“Không , cái gì cũng , dù thật sự chia tay với Đường Thần .” Lời dứt, Thang Mễ trừng mắt Văn Tinh Tinh, chuyển đổi chủ đề, hỏi An Noãn Noãn: “Cậu và Cố Bắc Thần chuyến bay lúc mấy giờ?"
“Ngày mai, giờ còn sớm!” Nói xong, An Noãn Noãn vỗ vỗ vai Thang Mễ: “Hay là xin nghỉ vài ngày chơi với bọn ! Không là khi thất tình nên du lịch đó thôi?!"
"Phốc ~"Văn Tinh Tinh suýt nữa phun nước mặt cô, chán ghét : "Cậu và Cố Bắc Thần hưởng tuần trăng mật, khác theo để ngáng đường ? Nếu Thang Mễ thật sự du lịch, thì là cùng "
“Cút, ai thèm du lịch với một ham ăn như cơ chứ.” Thang Mễ chằm chằm Văn Tinh Tinh một cách chán ghét.