La Cương La Tây mắng nên nghẹn họng nuốt lời trở về, La Tây cả giận : "Chuyện còn xong, còn thanh toán cái gì, để cho bọn họ câm miệng cút ."
"Đừng đừng đừng, bà chị, ngài hãy , hai bọn họ giống với những khác, đạo hạnh đó, tuy là nhiệm vụ thuận lợi nhưng cũng khiến cho bọn họ chú ý, huống chi hai đồng ý với , lấy xong khoản còn , và chị sẽ cần chằm chằm bọn họ nữa, chính bọn họ tự tìm cơ hội tay là , nếu ngài cho bọn họ tiền, thì bọn họ sẽ ngốc trong chỗ ..."
Thấy La Tây lời nào, La Cương, liếc hai , : "Có điều bà chị , hai bọn họ còn mang về một tin tức , thái tử gia mang theo tiểu tạp chủng trở về , bây giờ đang đến bệnh viện quân khu, ngày nào đó ngài tìm cơ hội thăm hỏi bà cụ Cố, xem con bé c.h.ế.t tiệt rốt cuộc nhớ cái gì ..."
La Tây chọc cho tức giận, nghiến răng nghiến lời : "Câm miệng, tao cái gì, bạn bè với ai còn cần mày chỉ cho ? Nói cho mày cái thằng vô dụng, ngày mai thanh toán cho bọn họ, đây là cuối cùng."
La Cương cũng là một tên đầu đường xó chợ, những năm nay dựa La Tây giúp đỡ cho nên mới một công việc chút mặt mũi, cũng nhà ở, nhưng mà chính là một đống bùn thể trát nổi tường, là một con ch.ó thể đổi bản tính ăn phân, trắng thì chính là một tên lưu manh, mấy năm nay chị là vợ của thị trưởng cho nên khoe khoang khoác lác khắp nơi để cho việc, kiếm tiền.
Cái đó thì là gì, La Tây chỉ cần chuyện gì thể lộ mặt thì liền ủy khác cho em trai "vạn năng" , nhưng mà La Cương, một chút chuyện nhỏ lén lút thì , nhưng nếu thật sự chơi với dũng cảm tài trí thì căn bản là cùng đẳng cấp, thể thành chuyện lớn.
Mười thì chín La Tây giúp cho giải quyết hậu quả, chuyện quả thật khiến La Tây mệt c.h.ế.t .
Trước cửa phòng bệnh của bà nội, An Noãn Noãn : "Chưa mua đồ cho bà nội."
"Không cần mua, bây giờ bà chỉ gặp em." Cố Bắc Thần xong, cửa phòng bệnh .
Thái độ của Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi khiến cho An Noãn Noãn chút phản ứng như thế nào, điều với tư cách là hậu bối, cô dùng khuôn mặt mỉm với ba chồng : "Xin , bọn con..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1093-me-chong-nang-dau-gap-mat.html.]
"Không việc gì, việc gì, mau , ông bà các con suốt đêm để về, cũng ngủ mà luôn chờ các con đó." Từ Phượng Chi xong đưa tay liền kéo tay của An Noãn Noãn: "Có là mệt lắm đúng , đều do Bắc Thần, cả ngày điện thoại, đưa Noãn Noãn đến một nơi nguy hiểm như , thật là!"
Từ Phượng Chi xong, vỗ vỗ con trai, chồng một cái, Cố Vỹ Thành nhanh chóng tiếp lời vợ: "Trở về là , mau thôi!"
Vợ của Cố lão tướng quân viện, đương nhiên điều trị là vô cùng , bà cụ tóc hoa râm đeo kính lão dựa giường cùng Cố lão tướng quân xem ảnh!
Đây là âm mưu gì?
Cố Bắc Thần ngây ngẩn cả , chốc lát mới "khụ" một tiếng, ở cửa phòng bệnh mở miệng: "Bà nội, bà giả bệnh."
Bà nội nhanh chóng ngẩng đầu cháu trai: "Vớ vẩn, bà đỡ lên một chút." Nói xong, liền giương cổ lưng của Cố Bắc Thần: "Noãn Noãn ?"
Mê Truyện Dịch
"Bà nội, con ở đây!" An Noãn Noãn xa ngăn ở lưng cho bà nội và ông nội.
Bà nọi ôm bụng: "Ai ôi, ai ôi, c.h.ế.t mết thôi!" Cố Bắc Thần nhíu mà: "Lại giả bộ. Rốt cuộc là bà đêm hôm khuya khoắt đưa Noãn Noãn về là an bao nhiêu ?"
Ông nội mới tức giận trừng mắt: "Biết rõ nguy hiểm còn đưa nó tới vùng đất , lỡ như xảy chuyện gì may, lão tử liền b.ắ.n c.h.ế.t cháu."