An Noãn Noãn duỗi tay: “Để tự , bác sĩ là để hoạt động nhiều một chút , nếu cơ bắp sẽ hoại tử.”
Nghe thấy tiếng bước chân ở cửa, Cố Bối Bối đang ở ghế sô pha bên ngoài ngẩng đầu lên: “Bà nội? Sao bà tới đây một ? Tại ai với bà hết , nguy hiểm đó......”
Nghe thấy tiếng, An Noãn Noãn run rẩy cụp mi, bỗng dưng cô nâng mí mắt lên, thông qua mặt tấm kính, cô thấy bà nội đang xách theo hộp cơm bước , tới cũng kỳ lạ, bà nội tới đây một như thế ?
Mê Truyện Dịch
Thường ngày bà cửa cũng vài theo!
Bà nội đưa hộp cơm cho cháu gái: “Mẹ cháu cái gì …… phòng của Tiểu Văn đưa cơm, bà đến để xem Noãn Noãn của bà.” Nói xong, bà nội bước đến giường bệnh của An Noãn Noãn, đau lòng vuốt ve mặt của cô: “Ai ui…… Làm bà nội đau c.h.ế.t mất! Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, bà nội đút cơm cho cháu ăn!”
Tuy rằng An Noãn Noãn còn cực kì yếu ớt, nhưng cô thể tự sinh hoạt cơ bản, cô cong cong khóe miệng, nhẹ nhàng : “Bà nội, cháu thể tự ăn mà. À, đúng , hôm nay bà ngoài một ?”
Bà nội đau lòng sờ mặt An Noãn Noãn sờ lên đầu, liên tục thầm gầy , gầy, nhắc mãi một lúc lâu bà mới : “Bà và cháu tới chung, cháu thăm bạn của cháu , Tiểu Văn Nhi đó~”
“À, cháu cảm ơn, ……” An Noãn Noãn nhẹ nhàng đáp một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1162-co-soai-muon-dai-khai-sat-gioi.html.]
Lúc Cố Bối Bối chuẩn xong canh gà mang tới cho cô, bà lão lấy mất, ha hả múc một muỗng canh gà đen đưa tới bến miệng An Noãn Noãn: “Cháu nếm thử xem thế nào, canh gà là do bà nội tự xuống bếp nấu cho An Noãn Noãn của chúng uống đấy.”
Sau khi An Noãn Noãn uống một ngụm, tinh tế nếm hương vị một lát về phía bà lão: “Uống ngon lắm ạ! Cháu cảm ơn bà nội ~”
Nói xong, An Noãn Noãn ôm lấy bà lão, cằm đặt ở hõm vai của bà, những giọt nước mắt lớn rơi xuống, nhưng âm thanh, nghẹn ngào và nức nở, thật lâu , cô mới mềm mại : “Bà nội, thật xin , là cháu vô dụng, khiến cho nhà họ Cố gặp nhiều phiền phức hơn, bà cháu nhưng mà cháu cho đứa bé còn nữa……”
Bà lão buông chén canh xuống, vỗ sống lưng An Noãn Noãn, thở dài một tiếng: “Được , nhà họ Cố cũng ai trách cháu cả, cháu chỉ là một đứa trẻ, huống chi lúc mới hơn năm mươi ngày, cháu cũng là chuyện bình thường, xem đứa bé duyên với nhà họ Cố chúng và cháu ……”
Cố Bối Bối bên cạnh ở phía bà lão, trong lòng ôm một hộp khăn giấy đưa cho An Noãn Noãn lau nước mắt: “Được , bác sĩ chị , nhiều mắt sẽ , đây chính là do cố ý tạo , vài cố ý đ.â.m chị và cô Văn, tụi em nhất định sẽ bỏ qua cho đám đó……”
Thật sự là phản , dám bắt nạt nhà họ Cố họ giữa ban ngày như thế, khen ngược , lập tức cho một sinh mệnh vô tội biến mất, hiện tại Thái Tử gia thề đại khai sát giới, dọn sạch đám hèn hạ đó.
Cũng may An Noãn Noãn và Văn Tinh Tinh đều chuyện gì, chỉ là da thịt tổn thương một chút, nếu chính là g.i.ế.c ba mạng cùng một lúc !
rốt cuộc đó thù hận gì với với bọn họ, tay độc ác như thế?
Cùng lúc đó, ở trong phòng bệnh của Văn Tinh Tinh, Từ Phượng Chi đưa canh tới, an ủi trong chốc lát thì rời .