Lúc , Văn Tinh Tinh uống canh gà thượng đẳng của nhà họ Cố, chuyện phiếm với Thang Mễ.
Mấy ngày nay Thang Mễ hề nản lòng cu li miễn phí chăm sóc đặc biệt cho Văn Tinh Tinh, vì như ư, chẳng sống mũi của cô gãy , cho nên phẫu thuật nối xương xong, mấy ngày cô thể hít thở bình thường , chỉ , quan trọng là khi môi của Văn Tinh Tinh va chạm với mặt đất biến thành miệng rộng như Trư Bát Giới , cho nên chuyện ăn uống là cả một vấn đề lớn.
Mà Văn thì , cô bằng lòng để bác sĩ thực hiện bất cứ ca phẫu thuật may vá gì ở miệng và mặt của cô vì lo lắng nhan sắc mỹ miều của cô sẽ hủy, cho nên đều thông qua các vị thuốc thiên nhiên để hồi phục, nhưng điều chính là hãm hại cho Thang Mễ chịu khổ a!
Khi hầu hạ Văn ăn uống, đôi khi cẩn thận một cái sẽ chạm miệng vết thương của cô , đó cô liền ngửa mặt lên trời gào kêu to, cho Thang Mễ tưởng cô phát điên suýt nữa ném cô ngoài cửa sổ.
Mấy ngày nay Văn Tinh Tinh gần như hồi phục , cô ôm một hộp cơm nhỏ trong tay ăn một cách mãnh liệt.
Thang Mễ thấy thì nhíu mày: “Cậu ăn ngon như ? Nhìn cách ăn của cho cảm thấy tội vì nấu cơm khó ăn.”
Mê Truyện Dịch
Văn Tinh Tinh tiếp tục nhét một miếng gà trong miệng, khỏi đầu : “Không , đang đói đó…… Cũng là , mấy ngày căn bản thể ăn mà ~ ăn canh, còn thịt thì ăn mất……”
Thang Mễ trợn trắng mắt, nhưng tiếp theo lập tức sửng sốt, cô vẫn luôn là ăn thịt mà! Sao như , mấy ngày hình như là thịt trong đồ ăn của Văn Tinh Tinh đều cô ăn mất.
Đột nhiên, Thang Mễ nhíu chặt mày, mím chặt môi, mấy ngày nay cô bận việc cu li công cho Văn Tinh Tinh, tại quên mất chuyện của chứ.
Đột nhiên dậy: “Tinh Tinh, cứ ăn , tớ ngoài một lát .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1163-co-soai-muon-dai-khai-sat-gioi.html.]
Văn Tinh Tinh cảm thấy Thang Mễ kỳ lạ: “Cậu ? Sao hôm nay giành thịt với nữa?” Nói xong, Văn Tinh Tinh gắp một miếng thịt gà đưa cho cô : “Nè, cho ăn thử đó, chồng Noãn Noãn canh gà hôm nay là do bà nội của Cố Bắc Thần nấu, ăn siêu cấp ngon đó!”
Hai ngày nay, hình như Thang Mễ thèm ăn như mấy hôm , chừng là vì ngửi mùi thuốc sát trùng , dù hai ngày nay, ngoại trừ thì cô chỉ hầu hạ Văn Tinh Tinh, lúc đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó đúng.
“Không ăn, hôm nay đói bụng. Mình ngoài chút, đừng mà lộn xộn đó!” Thang Mễ xong xoay kéo cửa phòng bệnh ngoài, đúng lúc ngoài cửa đến nên hai đ.â.m .
Cố Bắc Thần về phía Thang Mễ đang hoang mang rối loạn: “Làm ?”
Lúc Thang Mễ mới sững sờ ở cửa, hình trong giây lát, phía Cố Bắc Thần là Đường Thần, đang điện thoại.
Thang Mễ thu hồi ánh mắt từ Đường Thần, về phía Cố Bắc Thần: “Không việc gì, chút việc ngoài một chút, để y tá chăm sóc cô một lát, sẽ nhanh thôi.”
Thang Mễ trực tiếp đến thẳng phụ khoa kiểm tra, kết quả vài phút doạ sợ cô , giấy kiếm tra , cô đang mang thai hơn 8 tuần.
Bác sĩ giải thích cho cô là cô mang thai hơn hai tháng sắp ba tháng , quan trọng là cô nhớ chính xác ngày tới trễ của , cho nên cho bác sĩ thời gian đại khái, bác sĩ cũng ước tính thời gian mang thai của cô .
Thang Mễ ôm đầu ghế đá trong vườn của bệnh viện tự hỏi một lúc lâu, đột nhiên dậy đến sản phụ khoa để tư vấn về nhiều vấn đề liên quan đến phẫu thuật phá thai.
Thang Mễ thất tha thất thểu bước khỏi sản phụ khoa, dáng vẻ đặc biệt mất hồn mất vía, cô cũng quên mất nên nơi nào, giờ phút cô thật sự hối hận rốt cuộc lúc cô tùy hứng bao nhiêu.