Thang Mễ chút chuẩn cho tiết mục , bỗng đưa lên một cái hộp gấm, cô mở , là một chiếc nhẫn cho nam, Thang Mễ nhanh chóng lấy chiếc nhẫn đeo lên cho Đường Thần.
Người chủ trì thấy thứ xong xuôi liền : “Mời chú rể hôn cô dâu nào!”
Lời dứt, đôi kim đồng ngọc nữ sân khấu ngây , hai cùng lớn lên từng đó năm, nhưng Đường Thần bao giờ chủ động hôn Thang Mễ.
Ngoại trừ buổi tối ngoài ý đó, Đường Thần căn bản là say khướt, ôm trúng là ai.
Mà lúc , bộ phòng tiệc đang yên tĩnh xôn xao lên, mấy thanh niên trẻ bây giờ còn ngại ngùng nữa !
Hai cứ yên động đậy, phía tiếng kêu vọng lên, cũng may ở đây đều là m.á.u mặt, ai dám lớn tiếng ồn ào, chỉ là thầm với , dần dần tích tiểu thành đại, mấy tiếng nhỏ thành một tiếng ong ong lớn dần.
Người chủ trì nhắc nhở Đường Thần, nhưng sử dụng micro, chỉ thầm: “Cậu Đường, nên hôn cô dâu .”
Đường Thần hồi phục suy nghĩ, qua Thang Mễ, đó cúi đầu xuống, đưa tay áp đầu cô , tìm một góc trông hai như hôn , nhỏ giọng mà : “Cảm giác khó chịu ?”
Đột nhiên, ngay lối của phòng tiệc vang lên tiếng cãi . Mọi sang thì thấy một đàn ông và một phụ nữ ăn mặc quê mùa, trông cỡ hơn năm mươi, đang cố gắng xông sự ngăn cản của bảo vệ, bọn họ cứ chỉ tay lên sân khấu mà chửi rủa.
“Chính là cô , chính là con yêu tinh đó, đồ chổi, đồ đ*, còn bạn gì đó của cô …..” Tiếng chửi rủa của phụ nữ vẫn ngừng.
“Tên là…..An Noãn Noãn, đúng, là An Noãn Noãn. Hai các cùng hại con gái trong bệnh viện hôn mê bất tỉnh, các còn mặt mũi ở đây đính hôn nữa …... kiện các , tìm chính quyền nhờ họ chủ……” Người đàn ông ngay lập tức tiếp lời phụ nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1283-canh-tuong-truoc-nay-chua-tung-co.html.]
Cả hội trường cảnh tượng dọa sợ c.h.ế.t khiếp, chắc cả Đường Thần cũng ngờ đến màn kịch !
Đường Gia Thành bùng phát đến cực điểm, ông lệnh cho hai đứa con trai: “Mau, đem hai lôi ngoài…..”
Hai đứa con trai cảm thấy vui vẻ, trò , vị trí thừa kế của Đường Thần tám phần hủy bỏ là cái chắc! Chấp nhận một cuộc hôn nhân rách nát như , còn thừa kế cái gì, nhanh nhanh bỏ chạy thì hơn.
Người đàn bà trực tiếp xuống đất la lối om sòm, gào lăn lộn, là bảo vệ đánh bọn họ, thành phố khinh thường kẻ nhà quê, nắm tay đ.ấ.m đấm xuống đất lóc ai oán!
Cảnh tượng thật khống chế , cảnh sát bảo vệ cũng gì bọn họ, dù bọn họ cũng chân chất thật thà, nhưng hỏi rõ chuyện gì mà ăn vạ gào , thật đúng là hết cách.
Mê Truyện Dịch
Thang Mễ chấn kinh một lúc mới bình tĩnh , cô qua Đường Thần: “Này, vở kịch đó, chắc là ý lắm nhỉ!”
Đường Thần trực tiếp từ sân khấu xuống, nhưng còn đến chỗ bọn họ, thì phụ nữ dậy, bà xông đến tấn công An Noãn Noãn.
“Con tiện nhân , lắm, tao cuối cùng cũng thấy mày, hôm nay bà đây sẽ liều c.h.ế.t với mày…….” Người đàn bà hùng hổ xông đến chỗ An Noãn Noãn.
Đột nhiên, cả An Noãn Noãn nhẹ hẳn, nào đó nhấc cô lên, đàn bà đanh đá liền trực tiếp đáp xuống mặt đất, vì sàn trải thảm dày, nên tạo âm thanh khá nặng nề.
An Noãn Noãn hết là sửng sốt, đó theo đưa tay lên che khóe môi đang cong lên, cô căn bản cần đầu cũng lưng cô là ai đang giúp cô ngăn hết tất cả!