Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 146:1 Tự chuốc hoạ vào thân

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:39:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến đây, Cố Bắc Thần tiếp tục lắng , nhưng đau lòng đến nỗi nhiều thêm một chữ.

Anh cúi đầu hôn lên môi An Noãn Noãn, trầm giọng : "Noãn Noãn, , hết , chúng đừng những chuyện đó nữa, ?"

Đôi mắt trong veo của An Noãn Noãn chằm chằm đôi mắt của Cố Bắc Thần, thậm chí còn quên mất chuyện bản nãy giờ luôn hôn!

Hồi lâu, Cố Bắc Thần mới nhẹ nhàng cắn môi cô: "Làm ? Hả!"

An Noãn Noãn lúc mới hung hăng chớp chớp mắt, nhẹ giọng : "Thật , lúc em đang ở nhà “giúp việc nhỏ” từng qua chuyện của và Mục Thanh Tuyết !"

Đại thiếu gia nhà họ Cố và đại tiểu thư nhà họ Mục, trai tài gái sắc lúc đó là chủ đề bàn tán bởi quá nhiều trong sân nhà Cố gia, lúc thấy Cố đại thiếu gia, trong lòng An Noãn Noãn nghĩ, vị chủ nhân đại thiếu gia nhất định trai, hào quang của nam chính trong phim truyền hình!

Mặc dù An Noãn Noãn chỉ là một câu đơn giản như , nhưng giọng điệu và biểu cảm của cô rõ ràng mang theo sự ghen tuông và đố kị tự nhiên của một phụ nữ.

Cố Bắc Thần thích thú : "Em, rõ ràng ở Cố gia từng thấy , nhưng nhớ ? Lần đó thảo nguyên em vẫn mất trí nhớ đúng , cô gái xa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1461-tu-chuoc-hoa-vao-than.html.]

An Noãn Noãn trừng một cái, bĩu môi, giọng điệu như cũ phập phồng : "Số em đến nhà cơ bản là nhiều, nhưng em cũng chỉ thấy một duy nhất, hơn nữa đó nhiều như , em còn nào là Cố đại thiếu gia , liền lệnh trong góc và trở thành một giúp việc nhỏ, thể dáng vẻ trông như thế nào.”

Đôi mắt hiu quạnh của An Noãn Noãn thoát khỏi cái của Cố Bắc Thần, cô nhẹ nhàng tự nhủ: "Khi bà ngoại đưa em rời khỏi Sở gia một câu vô cùng thực tế, bà : “Thần Thần, rời khỏi Sở gia cháu cũng còn là đại tiểu thư gì nữa, mà là đứa nhỏ của Liễu Thị , là một giúp việc nhỏ cháu của một giúp việc lớn tuổi, ngoại trừ bà cháu , ai bố cháu là ai.” Vì , thời điểm đó, em xác định vị trí của bản , em chỉ là đứa trẻ của giúp việc nên với em, Cố gia, Mục gia, Sở gia và em là thuộc về hai thế giới, em cần hiểu bổn phận của .”

Cố Bắc Thần nắm cằm An Noãn Noãn, mắt cô, nghiêm nghị : "Chuyện của mà Mục Thanh Tuyết, nhớ từng qua với em mà! Hả?"

Đôi mắt tối sâu như một cái hố, nụ nhếch mép đoán suy nghĩ, cô, An Noãn Noãn đỏ mặt giống như cắn rứt lương tâm, nhíu mày, thấp giọng nhẹ : "Em đang cái gì ~ "

Mê Truyện Dịch

Khóe môi Cố Bắc Thần càng càng rộng, cảm thấy như thế , giống như những cô gái nhỏ của nhà khác, trong lòng ghen tuông nhỏ nhen, thực , thật sự thích dáng vẻ của cô, thể vì mà ghen, cẩn thận mà nghĩ, chỉ vì quá quan tâm nên mới ghen đúng !

Khi Cố Bối Bối dẫn lão phu nhân và Cố An Dương đến, những bảo vệ ở cửa tất nhiên thể giữ họ , mấy ngày ở phòng bệnh An Noãn Noãn thể cho phép của Cố gia và của Cố Bắc Thần đến thăm.

Nghe thấy tiếng bảo vệ bên ngoài lớn tiếng chuyện với lão phu nhân và Cố Bối Bối, An Noãn Noãn nhanh chóng đẩy ai đó : "Bà nội và Bối Bối đến , , mau dậy , đừng ôm em nữa!"

Cố Bắc Thần ôm An Noãn Noãn buông: "Đừng nhúc nhích, bà nội thích nhất là ôm em!"

Loading...