An Noãn Noãn suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái bình thường, đầu óc so sánh với Cố Bắc Thần cơ chứ, mà đầu óc cô lúc cũng chỉ tập trung chuyện của Cố Bối Bối, tâm trạng vui cũng nhanh chóng tiêu tán.
con gái nào đó vẫn quyết tâm bênh vực cô em chồng yếu thế: “.........Anh rõ chuyện của Bối Bối như , mà còn đào hố chôn con bé, em thật nghi ngờ hai là em ruột ?”
Cố Bắc Thần nhướn mày: “Là ruột thịt thật đó! Hai em đều là một tay Tổng giám đốc Cố và bà Từ một tay tạo nên đó……”
“Ha ha ha ha…..” An Noãn Noãn phá lên chỉ : “Chừng nào về đến nhà em sẽ cho rằng , ha ha ha~”
Mắt thấy cô bớt ưu sầu hơn lúc nãy, cũng yên tâm hơn nhiều, cô gái nhỏ cũng dễ dỗ đó chứ! Chẳng trách ở nhà họ Sở cô hai con nhà đó bắt nạt liên miên, trong lòng cô giấu gì cả, cũng may lúc đó cô thông minh, nên bắt cóc đầu tiên thành, nhưng cô cũng chỉ là đứa nhỏ cấp hai thôi đó! Nếu như lúc đó cô hai lão già La Tây và Vương Tiến Tài kéo bán tới nơi hoang vu hẻo lánh nào đó, thì cả đời sẽ gặp cô ?
Nếu như tiếp tục suy luận theo hướng , thì đó cũng một câu chuyện tình yêu gây chấn động lòng ?
Nghĩ đến đây, hàng lông mày của ai đó nhíu , tay cũng nắm chặt lấy vô lăng, nắm đến mức các ngón tay đều trắng bệch.
Mê Truyện Dịch
Ngay đó “kítttt~” một tiếng, lốp xe ma sát với mặt đất tạo nên một âm thanh chói tai, xe của Cố Bắc Thần dừng đường.
An Noãn Noãn theo quán tính mà ngã qua ngã , cô về phía Cố Bắc Thần: “Có chuyện gì ?”
Cố Bắc Thần nhấp môi, tháo dây an , đó cũng giúp Noãn Noãn tháo dây an , đưa tay giữ lấy đầu của cô, con ngươi đen tuyền, trong suốt thẳng mắt cô, cứ như yên lặng mà !
An Noãn Noãn sợ nhất ánh mắt của , ánh mắt sáng ngời giống như một bầu trời, con mê mẩn, say đắm, cứ như cho đến khi trầm trong ánh mắt đó.
An Noãn Noãn cố gắng thu , hai tay chống lên n.g.ự.c cố đẩy : “Anh, gì …..”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1541-co-hau-nho-trong-nha-bep.html.]
Bị một tên xa nào đó bất chợt cúi xuống áp môi lên cánh môi cô, An Noãn Noãn thể thừa nhận Cố Bắc Thần thật sự cách tán tỉnh khác đó! Có nhiều lúc cô cũng nghi ngờ là tự học thành tài như từng ?
Cố Bắc thần xa hơn, chỉ một cái hôn như , thật lâu mới buông cô , hai tay vẫn ôm lấy mặt cô, vẫn tiếp tục chăm chú cô với ánh mắt đó!
An Noãn Noãn lấy tay che mắt : “Không nữa…….”
Bởi vì những giả thiết trong đầu, cho nên giờ phút Cố Bắc Thần buông cô , chỉ cứ như ôm lấy cô, nơi lỏng chút nào, giống như chỉ cần buông lòng tay một chút thì cô sẽ biến mất mặt !
Mãi một lúc , mới cất tiếng: “Muốn về nhà ăn cơm ăn bên ngoài?”
An Noãn Noãn từ từ buông đôi tay che mắt xuống: “Em ……….về chỗ vịnh Ngân Hà nấu cơm ăn!”
Cố Bắc Thần vẫn tiếp tục ôm mặt cô: “Vậy, em gặp con trai em ?”
Nhắc tới Cố An Dương, hai mắt An Noãn Noãn lập tức sáng lên: “Thằng bé nghỉ đông , là mỗi ngày em đều thể gặp thằng bé, thiếu mất một buổi tối cũng vấn đề gì.”
Vịnh Ngân Hà, mấy ai đó về chỗ vịnh Ngân Hà liền tức tốc bàn bạc với cùng qua nhà cô ăn chực.
Bởi vì hôm nay là cuối tuần, việc gì thì đều ở trong nội thành, cho nên nhanh chóng mặt đủ.
Cố Bắc Thần đếm qua một lượt, hỏi An Noãn Noãn: “Noãn Noãn, là chúng gọi thím Trương qua giúp ?”
An Noãn Noãn nhíu mày: “Đừng thì hơn, bây giờ cũng trễ , để em nhắn tin cho Tinh Tinh, bảo tan thì qua đây.”