Trong nhà bếp, hai con gái chuyện hợp ý thì nữa, mỗi đều sang việc riêng của . Đột nhiên, Văn Tinh Tinh lên tiếng: “À , đúng , và Cố Bắc Thần tham dự lễ khai trương gì đó của con gái ngài thị trưởng ? Sao ăn một chút mà về luôn ? Nghe là cao cấp mà!”
Lúc , An Noãn Noãn cũng đang suy nghĩ về chuyện đó, đột nhiên thấy câu hỏi của Văn tinh Tinh, trong khoảnh khắc cô thật nên thế nào, cô Tinh Tinh một hồi mới lên tiếng: “ là cao cấp, đồ ăn cũng xa xỉ, lẽ như chúng cả đời cũng thể chạm đến những thứ đó…….”
Văn Tinh Tinh cúi đầu xuống cắt mỳ: “Vậy thì ăn ? Nếu là , nhất định sẽ ăn thật nhiều, ăn đến mức mấy ngày cũng ăn nổi mới thôi, ha ha ha!” Đây là bản chất của đồ ham ăn chính hiệu! Thật , nhiều lúc, đặc biệt là những lúc khi An Noãn Noãn phục hồi ký ức, cô cảm thấy cực kỳ hâm mộ Văn Tinh Tinh, cần suy nghĩ đến cảm nhận và phận của đối phương, cô vô tư thể hiện chính , một Văn Tinh Tinh vui vẻ!
An Noãn Noãn vươn tay nhéo má Tinh Tinh một cái: “Chỉ ăn thôi!”
Văn Tinh Tinh lườm cô một cái, miệng kêu : “Đừng nhéo má nữa, mặt vốn to , cần kiểm tra …..AAAAAA”
Văn Tinh Tinh tỏ vẻ đắc ý, nhưng trong nhát d.a.o cuối cùng, Tinh Tinh cắt trúng tay !
An Noãn Noãn thấy thì sợ hãi, cô lớn tiếng gọi Cố Bắc Thần xuống, tất cả lầu cũng theo tiếng mà chạy xuống.
Cố Bắc Thần nhanh chóng phóng xuống: “Có chuyện gì ?”
An Noãn Noãn quấn chặt ngón tay Văn Tinh Tinh trong một cái khăn sạch màu trắng, giọng cô gấp gáp: “Văn Tinh Tinh cắt mất ngón tay !”
“Cái gì? Cắt mất ngón tay?” Cố Bắc thần tin , con gái thật kỳ lạ nha, cơm thôi mà cũng cắt mất ngón tay luôn là .
Mê Truyện Dịch
Văn tinh Tinh trừng mắt với An Noãn Noãn: “Cậu, tiếng , cái gì mà cắt mất, cắt mất là cái lỗ chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1552-cat-mat-ngon-tay-roi.html.]
Mấy xung quanh đều cạn lời, đúng là con gái, phiền phức thật!
Cố Bắc Thần lấy hộp dụng cụ y tế, An Noãn Noãn mở chiếc khăn thấm chút m.á.u , cô trừng mắt với Văn Tinh Tinh: “Chịu đau một chút, xức thuốc sát trùng cho , coi vết thương nông sâu, nếu sâu thì bệnh viện.”
Văn Tinh Tinh nóng nảy nuốt nước bọt một cái: “Cậu ? Đừng để nhiễm trùng, cắt mất ngón tay thật !”
Thật An Noãn Noãn cũng nhát lắm, cô nắm lấy ngón tay Văn Tinh Tinh, ấn cô xuống sofa: “Ngồi yên, đầu qua bên , nhắm mắt , cũng dám , thì để Cố Bắc Thần băng bó cho .”
Mạc Thành Phi là cuối cùng xuống lầu, trong tay còn cầm theo m.á.u tính, bước chân bước từng bước chậm rãi xuống cầu thang, hai mắt vẫn dán chặt máy tính, đôi mày nhíu chặt .
Cố Bắc thần mới dùng một cái nhíp lấy bông gòn , thấm một ít thuốc sát trùng, lau nhẹ lên phần đang chảy m.á.u của ngón tay.
“AAAAAAAA........Đau” Một âm thanh với tần cực cao phát từ miệng Văn Tinh Tinh, thành công xung quanh tản hết.
Người con gái kêu thảm thiết như , nếu như ngang thấy, chắc chắn sẽ nghĩ bên trong căn nhà xảy một cuộc thảm án diệt môn chừng!
Mạc Thành Phi lúc mới ngẩng đầu lên, thấy một đống vây quanh Văn tinh Tinh, bỗng thu ánh mắt, dựa tay vịn cầu thang gõ nốt vài chữ cuối cùng, đóng máy tính xuống lầu, vây bên ngoài đám , nhưng chỉ đưa lưng về phía đám đông, về phía những ngọn đèn ở phía ngoài cửa sổ. Mãi cho đến khi Văn tinh Tinh hét lên nữa, Cố Bắc Thần : “Được , m.á.u cũng ngừng chảy , chút nữa xuống nhà mua chút thuốc chống viêm uống, chú ý đừng để vết thương dính nước, còn thì gì.”
Văn Tinh Tinh ‘ừm’ một tiếng với : “Cảm ơn. Thật ngờ Đại quân trưởng Cố cũng năng nha, thế cũng nữa !” Văn tinh Tinh ngắm nghía cái tay gói như bánh chưng cảm thán.