Thời điểm Cố Bắc Thần đến phòng họp của quân khu,  ngờ là ông cụ nhà  cũng  ở đó, xem  đây là cuộc họp cấp cao, cũng   cuộc họp bình thường đơn giản như .
Ông cụ cũng  để ý đến  nào đó,  nào đó cũng  bình thường chính thức chào các bậc tiền bối nhưng bộ quần áo  đang mặc  thực sự  thích hợp, vấn đề là  nào đó cũng  thể mặc  bộ quần áo quá bó sát cơ thể, đương nhiên cũng  thể  gì khác !
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần ăn mặc như    mặt các vị lãnh đạo thực sự   khác  như quái vật , một  thủ trưởng chủ trì buổi họp ngày hôm nay : "Bắc Thần  thương nặng cho nên hôm nay chỉ  thể mặc như  gặp mặt với  , bây giờ  sự chú ý xin tập trung  buổi họp..."
Mấy sĩ quan trẻ tuổi tới tham gia họp đều là thành viên của đội đặc chủng, bao gồm cả Liên Hạo và Mạc Thành Phi.
Liên Hạo dùng ánh mắt đắc ý  Cố Bắc Thần, rõ ràng là  ngọn nguồn  nào đó  thương,  Cố Bắc Thần trừng mắt  .
Sau khi buổi họp kết thúc, thành viên của đội đặc chủng  đội trưởng già nua của bọn họ cùng thủ trưởng gọi , bố trí nhiệm vụ riêng biệt.
"...Thiên tai về bão tuyết quy mô lớn ở phía bắc biên cương, thêm  đó trận động đất diện rộng ở Ấn Độ gây  thảm họa nghiêm trọng cho các vùng ở biên cương và  nhiều khu vực khác. Bây giờ giao nhiệm vụ cho bộ đội đặc chủng các  mau chóng lên đường  trợ giúp..."
Nhiệm vụ  là khi cuộc họp diễn   một nửa mới nhận  vì thế chỉ  thể nhất thời điều chỉnh thôi.
Cố Bắc Thần chắc chắc   , bây giờ để   chỉ huy mấy căn cứ huấn luyện quanh Hải Thành và thực hiện mấy nhiệm vụ bí mật. Chuyện ở biên giới với Ấn Độ chắc chắn sẽ   chuyện của  nữa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1691-ban-noi-kho-cua-co-bac-than.html.]
Thủ trưởng bổ nhiệm Mạc Thành Phi và Liên Hạo dẫn quân lập tức lên đường, Mạc Thành Phi dẫn quân  về phía Ấn Độ, còn Liên Hạo dẫn quân  tới khu vực Tân Cương.
Cố Bắc Thần khi  mới kích động chuẩn   chuyện liền  thủ trưởng hẵng giọng một câu: "Bắc Thần,  yên yên    im ,  sẽ cho  cơ hội lấy công chuộc tội, nếu  thì, hừ."
Sau khi bố trí xong xuôi cho tất cả  , thủ trưởng lúc  mới  nhiệm vụ của Cố Bắc Thần, thời gian Tết Nguyên Đán    nghỉ ngơi,  kiểm tra xem xét các quân khu, công việc thăm hỏi các quân khu cũng   thiếu. Quan trọng còn  chỉ huy từ xa công việc của Liên Hạo và Mạc Thành Phi,   bọn họ một  dẫn quân   triệt để  thành nhiệm vụ trở về. Vậy thì Cố Bắc Thần cũng  thể bỏ qua một trách nhiệm to lớn. Do Mạc Thành Phi và Liên Hạo mỗi  gánh vác một phương,  cũng  sắp xếp công việc khác.
Sau khi thủ trưởng sắp xếp xong, trừng mắt hung dữ  Cố Bắc Thần, lúc  cũng chỉ  mấy  thủ trưởng, đội trưởng già  đây huấn luyện bọn họ và Mạc Thành Phi, Liên Hạo.
Thủ trưởng lúc  mới trừng mắt  Cố Bắc Thần: "Tên nhóc như   động một chút liền quẳng gánh, thực đúng     là loại si tình nhỉ?"
"Phì" Liên Hạo mới phì  một ,  thủ trưởng mạnh mẽ  một cái: "Còn  , Liên Hạo, cũng     cả,  khi nhiệm vụ    thành, nếu còn  kết hôn thì  và ông cụ nhà  sẽ  chủ cho  đấy, hừ."
Liên Hạo lập tức trợn mắt bật  lên giống như giẫm  bãi mìn, liền vội vàng nghiêm túc : "Đừng, đừng, đừng, xin thủ trưởng đấy, Liên Hạo bảo đảm  thành nhiệm vụ, cái , chuyện nữ nhân   mục tiêu . Trước mắt thủ trưởng  để   thành nhiệm vụ  chứ?"
"Thật ?" Thủ trưởng như ông  mấy    cho buồn sầu sắp c.h.ế.t , mỗi  sắp xếp  xem mắt đều là một nhóm sĩ quan, hoặc là đám hạ sĩ quan  mới  thăng cấp,  bọn họ còn đau đầu hơn so với những nhà "khó khăn". Đây còn   ông cụ nhà Liên Hạo  tìm đến mắng lãnh đạo trực tiếp của Liên Hạo mấy  , đều là vì Liên Hạo   lời,  chịu lấy vợ,  cho ông cụ lo lắng!