Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Làm xong công tác khử trùng, Đỗ Hoa Vĩ và Mạc Thành về phía Cố Bắc Thần: “Vào .”
An Noãn Noãn cầm lấy tay Cố Bắc Thần: “Em cũng .”
“Không .” Cố Bắc Thần thả tay cô về phía Cố Bối Bối và Văn Tinh Tinh: “Trông chừng cho .”
Khoé mắt An Noãn Noãn đỏ hoe. Cô cắn răng gì. Cô cứ như Cố Bắc Thần. Cô cũng để ý đến khác như thế nào: “Em .”
Đỗ Hoa Vĩ và Mạc Thành Phi đều xem thời gian, bao gồm Vương Tranh cũng sốt ruột.
“Được . Muốn xem thì cho trong . Vợ cũng là khác. Già mồm.” Đỗ Hoa Vĩ xong thì bắt đầu đeo găng tay và khẩu trang lên: “Nhanh lên. Làm lỡ chính sự thì chịu trách nhiệm .”
Cố Bối Bối chỉ đành lên dìu Cố Bắc Thần: “Được . Dù chị dâu sớm muộn gì cũng . Bây giờ chị . Mau chóng nắm bắt thời gian. Xong đều việc để cả.”
Cố Bắc Thần thở dài một tiếng đen mặt bước bên trong căn phòng bắt đầu cởi áo.
“Cởi mau lên. Nằm sấp lên giường.” Bây giờ Đỗ Hoa Vĩ quyền định đoạt.
Vương Tranh lên dìu Cố Bắc Thần lấy áo sơ mi của xuống. Tấm lưng cường tráng của ai đó mất hình dạng. Những vết roi đan chéo luân phiên nhỏ m.á.u vô cùng đáng sợ giống như một con rắn dữ tợn đang sấp lưng .
“A...” Một chữ a kêu thành tiếng của An Noãn Noãn cứ thế mắc bên khoé miệng. Hai tay cô bịt mắt . Người Cố Bối Bối dìu: “Chị dâu, chị đừng kích động. Không . Từ nhỏ trai gia đình huấn luyện, da thịt chắc chắn. Một chút thương tích đáng là cái gì ...”
Ngón tay của An Noãn Noãn từ từ buông xuống. Bây giờ cô mới chăm chú lưng của Cố Bắc Thần, lẩm bẩm: “Sao thương tới mức ?” Giống y như mấy cảnh tượng bức cung trong tivi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1731-co-vo-nho-cua-anh-dau-long.html.]
“Anh trói nghiêm hình bức cung ?” An Noãn Noãn run rẩy hỏi Cố Bối Bối, đôi mắt cứ thẫn thờ lưng của Cố Bắc Thần giống như đang tự chuyện một .
Cố Bối Bối cũng như thế nào. một câu của An Noãn Noãn dứt thì Đỗ Hoa Vĩ và Vương Tranh, còn cả Cố Bắc Thần đang sấp giường đều “hì hì”.
Một lát , Đỗ Hoa Vĩ híp mắt, thu ý , nghiêm túc : “Đừng cử động. Miệng vết thương sâu nhất dấu hiệu nứt . Máu chảy .” Đỗ Hoa Vĩ đưa tay về phía Mạc Thành: “Bông khử trùng.”
Đương nhiên là Cố Bắc Thần rõ tình trạng của bản . Hôm nay căn bản sấp nghỉ ngơi một chút nào. Anh cảm thấy lưng đau buốt, vết m.á.u dính áo sơ mi .
An Noãn Noãn để ý đến vết thương của . Cô thấy lời của Đỗ Hoa Vĩ thì liền qua chỗ giường bệnh. Lúc cô tới gần rõ tấm lưng m.á.u thịt đan xen một vết thương đang chảy máu, cảm xúc của cô lẫn lộn. Cô bỗng nhiên trợn mắt.
“Sao thành như ? Rốt cuộc là ai đánh?” Cô mất lý trí. “Có là của La Tây ?”
Theo cô, cái chắc chắn là do huyết hải thâm thù mới thể tay nặng như . Nếu ai mất trí như .
Đỗ Hoa Vĩ nhíu mày: “Ồn ào. Kéo phụ nữ ngoài.”
Đỗ Hoa Vĩ danh thiên tài trung y cho nên tư bản, để ai ở trong mắt cả. Một thái tử phi nhà họ Cố thì là cái gì. Quy tắc của là trong lúc việc cho phép khác chuyện.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần lên tiếng: “Hoa Vĩ, đừng hung dữ với cô .” Dứt lời, vì an ủi An Noãn Noãn mà đưa tay : “Noãn Noãn, tay, đưa cho, .”
Thật sự đau. Bông khử trùng xoa lên càng đau hơn.