Cố Bắc Thần cô dáng vẻ kinh ngạc, gật đầu: " , cô thật sự cứu em hai , mặc dù do tình nguyện." Khi giọng của rơi xuống, nghiêm túc xoa đầu cô: "Được , thời gian gấp rút, sắp xếp chút đến ban chỉ huy, xong việc sẽ trở về."
Cố Bắc Thần hai canh gác đang ngơ ngác: "Hai , đưa chị dâu các , nhớ giải thích cho canh gác ca , trong phòng , đừng quá ồn ào."
Người canh gác vội vàng đồng thời hô to một tiếng chào hỏi Cố Bắc Thần: "Chào quân trưởng, chào chị dâu!"
An Noãn Noãn đầu tiên đến doanh trại của Cố Bắc Thần, đây là một đêm dài, ở đây cũng thể nào ngắm rõ ràng , nhưng ngược cô quá lo lắng, vì càng cởi mở với hai canh gác, cũng một tiếng: “Chào !"
Mặc dù là một đêm gió lớn trăng lạnh, nhưng An Noãn Noãn vẫn kinh ngạc khung cảnh linh thiêng và trang nghiêm của họ, để giảm bớt chút hồi hộp trong lòng, cô Cố Bắc Thần và nhỏ: "Sân của chắc hẳn an lắm đúng ! Bố trí tầng tầng trạm kiểm soát đề phòng sâm nghiêm như thế."
Cố Bắc Thần cong cong khóe miệng: “Cái đó đương nhiên an , đại đội đặc chủng an , thì còn nơi nào nữa.” Khi chuyện với An Noãn Noãn, giọng điệu vô cùng dịu dàng, giọng trầm thấp, thỉnh thoảng xoa đầu cô, lính canh ở bên cạnh sốc đến mức tròng mắt sắp rơi !
An Noãn Noãn cũng cảm giác khuôn mặt của hai lính đang căng để kìm nén nội thương, mấu chốt là tròng mắt cũng sắp rơi xuống , vì cô lén lút trừng mắt Cố Bắc Thần, thấp giọng : "Được , mau !"
Cố Bắc Thần đương nhiên An Noãn Noãn đang hổ, cố ý giở trò đưa tay xoa mái tóc cô: "Vậy thì đây, chuyện gì thì đầu giường của gác cửa và các đường điện thoại nội bộ, em trực tiếp ấn là OK , nha!”
An Noãn Noãn : "Ừm!" một tiếng, lúc mới dùng ánh mắt chỉ xe của : “Anh mau ! Em ~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1921-chi-em-tuong-tan.html.]
Sau khi xe của Cố Bắc Thần xa cô mới xoay rời , An Noãn Noãn theo canh gác cổng sân độc lập, sân ngược lớn, bảo vệ nhanh chóng bật hết đèn đường trong sân, lúc càng thể rõ bộ sân đều là các loại thực vật xanh tươi tươi , bên trong còn hai bồn hoa nho nhỏ nhiều hoa hoa cỏ cỏ. Con đường bằng gạch xám dẫn đến cánh cửa của tòa nhà ba tầng nhỏ.
Mê Truyện Dịch
Trong tận đáy lòng An Noãn Noãn nghĩ, thật sự là thái tử gia nha, trong núi sâu rừng già thể sống thoải mái như !
Vì hai nhanh chóng đến đây trong cảnh đặc biệt, An Noãn Noãn cũng hành lý, vai chỉ một ba lô, trong tay cầm chìa khóa phòng mà Cố Bắc Thần đưa cho.
Lính canh liên tục nhắc nhở cô: "Chị dâu, chị chân , chút tối..."
Lên cầu thang, An Noãn Noãn mở cửa phòng, bảo vệ vẫn liên tục , bảo cô gì dặn dò thì thể gọi điện thoại cho phòng canh gác hoặc hét lên một tiếng cũng .
An Noãn Noãn cảm thấy những đàn ông thật sự cẩn thận, dễ gần, đầu lính canh, khoé miệng cong lên : "Cảm ơn , , việc gì nhất định gọi điện thoại cho , bận gì thì đừng lo cho nữa.”
Căn phòng thực sự lớn, phòng khách lớn ở lầu một, cô thoàn hề ý thưởng thức căn phòng bên cạnh dùng để gì, thẳng lên lầu hai, tất cả đều là phòng sách và phòng tập thể dục, bên trong cùng là phòng họp, thẳng lên tầng 3, quả nhiên là "nhà tư bản" cách hưởng thụ nha!
Đó là một phòng ngủ và phòng tắm lớn, còn một vài gian phòng khác, cô cũng kịp thăm quan, hiện tại cô nhiều mâu thuẫn, trong lòng lo lắng, nhưng thể với ai, bình thường mấy Văn Tinh Tinh và Thang Mễ, Triệu Tử Khanh để chuyện, nhưng mà hiện giờ mấy chuyện với bọn họ thì ích gì, những chuyện xảy quá nghiêm trọng, căn bản là bình thường thể giải quyết , càng một lời an ủi của bạn bè là xong .