Cách nơi hai ẩn một cách, hai mặc đồ đen lởn vởn xung quanh la hét, chỉ bảo đám trong nước và trong rừng cây, trong miệng ngừng chửi chửi rủa rủa.
Cẩm Phong bò khỏi bụi gai, một đoạn thanh thép trong ống tay áo bật , hai âm thanh tiếng gió "vù vù" từ trái qua , cả hai còn kịp rên rỉ xuống đất.
Không đợi Sở Kiều Kiều kịp phản ứng, Cẩm Phong xách lên lôi khỏi bụi gai góc, kéo cô chạy về hướng hồ đối diện, trời tối, đang mưa tuyết, gió bắc thổi qua như vết d.a.o cứa, Sở Kiều Kiều mang giày, cả đoạn đường chạy đều vấn đề, cô chạy nổi đây.
Mê Truyện Dịch
Đột nhiên, chân Sở Kiều Kiều trơn trượt, trong miệng phát chữ "A", một bàn tay to che , doạ sợ tới mức Sở Kiều Kiều nhắm chặt mắt nín thở bất động, giống như đang chờ đợi ban cho cái chết.
“Là .” Sau khi Cẩm Phong ở bên tai cô thấp giọng nhỏ hai chữ, liền nhấc bổng cô lên: “Để cõng cô , nhớ rõ bất luận phát sinh chuyện gì cũng phát tiếng, vòng qua chỗ , Cố Bắc Thần bên đoán là thể thấy tín hiệu.”
Kế hoạch của Cẩm Phong cũng tan tành , kế hoạch ban đầu của xáo trộn vì họ ép Sở Kiều Kiều rời thời hạn, kết quả là Cố Bắc Thần thể nhận tin tức, do đó Chúc Liệt cũng thể bất kỳ tin tức xác thực nào, vì Cẩm Phong cũng điều gì sẽ xảy tiếp theo, nãy cũng là khi mạo hiểm xung quanh những đó, mới tìm cơ hội xuống tay.
Lời của Cẩm Phong rơi xuống, đem Sở Kiều Kiều cõng lưng, ngọn núi cây cối bao phủ, vì mỗi khi di chuyển một bước đều thể phía phát hiện.
Cẩm Phong tránh ánh đèn pin qua , lầu đầu tiên mạo hiểm nhất là cảm giác dắt mũi đối phương băng qua tán lá.
Mãi cho đến khi một tia sáng chiếu về phía hai bọn họ, Cẩm Phong cõng Sở Kiều Kiều lưng né tránh, khuất mặt một cây, nhưng ánh đèn pin vẫn thấy quần áo của hai bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-1941-chong-nhu-the-nao-de-trung-phat-em.html.]
Sau đó, khi đàn ông mới động tác tay kêu gọi tất cả lên, Cẩm Phong đá đỉnh đầu của đàn ông đó, đàn ông và chiếc đèn pin cùng lúc lăn xuống sườn đồi, khi bọn họ tránh một mặt núi vòng qua hồ nước, Cẩm Phong mới đưa Sở Kiều Kiều xuống, gửi cho Cố Bắc Thần một tín hiệu, đồng thời cũng gửi tín hiệu cho của .
Tiếng quát mắng từ núi càng ngày càng lớn, Sở Kiều Kiều doạ khiến hàm răng run lên sợ hãi: "Chúng nữa đúng ?"
Cẩm Phong vẫn luôn chằm chằm nơi tối đen như mực rõ là chỗ nào, dù Sở Kiều Kiều cũng rõ nơi tối tăm , đột nhiên, một chiếc xe máy “vù” một tiếng, lao vun vút chạy dọc theo một bên, thông qua đèn xe để phán đoán, dọc theo con đường nhỏ núi.
Ngay đó, khắp vùng núi và đồng bằng đều những lời chửi rủa “Mẹ nó mà chạy thoái khỏi lão tử , đuổi theo…”
Mãi cho đến khi tất cả những ánh đèn pin đều chiếu theo chiếc xe máy, những tiếng la hét chửi với khác vẫn còn vang lên bên hồ nước, Cẩm Phong cõng Sở Kiều Kiều lưng một nép những cái cây xuống núi, xe máy núi chuẩn sẵn sàng cho họ.
Anh dùng áo khoác quấn đầu và mặt của Sở Kiều Kiều, khởi động xe máy lao về hướng ngược , tiếng gió bắc vang lên bên tai Sở Kiều Kiều.
Cô hồi hộp, lo lắng rằng Cẩm Phong cũng là một nhóm với bọn chúng hoặc là những toan tính khác, nhưng căn bản cô cơ hội để hỏi , dẫn lên chiếc xe máy mặt, một tay vòng qua eo cô, một tay giữ lấy xe máy, cô cũng chỉ thể cam chịu phận của .
Đột nhiên, tiếng s.ú.n.g nổ ở bốn hướng ngược , mà xe của Cẩm Phong giảm tốc độ một chút, đó như tên b.ắ.n mà phóng .
Đột nhiên, chiếc xe cọt kẹt dừng , Cẩm Phong trực tiếp ôm Sở Kiều Kiều từ xe xuống, cô rõ ràng cảm nhận bản nhét trong xe, trái tim chợt trùng xuống, xong , mới thoát khỏi hang sói chui vô hang hổ.