Bây giờ chuyện của cô và Cố Bắc Thần cũng coi như thỏa , thì cô còn chần chờ cái gì nữa, chẳng lẽ còn chờ đến lúc hai cãi ùm củ tỏi, vươn tay mời thứ ba chen ?
Cô nhất định sẽ để Mạnh Dĩnh Đào đắc ý , cô cảnh cáo cô rời xa , nhưng mắc cái gì cô lời cô chứ!
Nằm mơ má!
Nghĩ như , An Noãn Noãn yên trong lòng , cũng giãy dụa nữa, chọc ghẹo nãy giờ cả cô nóng ran lên, lúc cô mới nghĩ đến tránh khỏi , cô cất tiếng với giọng nhẹ nhàng: “Nghĩ cái gì mà hôm nay đưa em dã ngoại thế ?” Nói xong, cô ánh mắt sáng như của : “Không dối.”
Anh chuyện đột ngột phát sinh như hôm nay cô vui, thấy thái độ của cô ở chỗ sân thể dục thì hết, nhất định là cô cái gì đó . Chính vì , quyết định đưa cô dã ngoại hòn đảo , hòn đảo là nơi thanh tịnh hiếm , hai cùng trải qua một đêm ngọt ngào giữa chốn bồng lai, dịu cảm xúc khó chịu trong cô!
Còn liên quan đến việc tại vẫn chịu để cho cô về Hải Thành, là vì cho dù ở Hải Thành thì cũng cho cô lộ mặt ngoài, tin rằng cô gái ngốc cũng sẽ hiểu , cô là đang ghen với Mạnh Dĩnh Đào.
An Noãn Noãn giải thích, khóe miệng cô dần cong lên, cô đột nhiên xoay qua ôm lấy cổ , hai bàn tay ôm chặt lấy gương mặt : “Đợi em khỏe , hai chúng sinh một đứa !”
Những lời của An Noãn Noãn Cố Bắc Thần ngây , đây là đầu tiên cô chủ động đề nghị sinh con cho đó!
Cố Bắc Thần ngơ ngác An Noãn Noãn vài giây, đó bàn tay to lớn của bao bọc lấy bàn tay nhỏ của cô, chằm chằm đôi mắt trong veo của cô, nhả từng chữ một: “An Noãn Noãn, em rõ những lời sắp đây. Đây là cuối cùng em thương, nếu em còn dám để bản thương thêm nào nữa, thì để coi xem dạy dỗ em như thế nào!”
Bởi vì gian xung quanh mấy trăm mét vắng vẻ đến một con ruồi cũng thèm bay , nên hai họ kiêng nể gì mà lớn tiếng hò hét với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2112-hanh-phuc-khong-the-kim-nen-duoc.html.]
An Noãn Noãn lớn tiếng với : “Nè, ngang ngược như chứ, gì ai tự nguyện thương như , mấy cái đó đều là ngoài ý cả !”
Mê Truyện Dịch
“Póc!” Cố Bắc Thần gõ lên trán cô một cái, “Còn dám nữa !” Bàn tay to lớn đặt lên bụng cô: “Chỗ , là do em tự thương đó !”
Cố Bác Thần xong liền lập tức áp sát cô , cho cô chống trả chút nào, nở một nụ xa: “Em cứ liên tục thương như , chẳng lẽ nghĩ đến cảm giác của chồng như ?”
Cố Bắc Thần hôn lên khắp mặt và môi An Noãn Noãn, âm thanh trầm thấp lên tiếng: “Em là, một đàn ông bình thường ôm một phụ nữ quan trọng với nhất trong lòng, nhưng ăn một miếng đậu hũ, là chuyện tàn nhẫn như thế nào ?”
An Noãn Noãn cứng , hàng mày thanh tú cũng nhíu : “ đó, đêm nay càng nữa, miệng vết thương còn lành hẳn nữa đó ~”
“Ha ha ha ha……” Cố Bắc Thần phá lên, ngừng nghỉ, nhất là thể nệm mà cho , nhưng An Noãn Noãn bên thì đè thoát , nên điên lên luôn !
An Noãn Noãn đưa tay lên che miệng Cố Bắc Thần : “Không cho phép nữa!”
Người nào đó phá lên cho xong nhưng vẫn chịu buông An Noãn Noãn , giọng vững vàng: “Noãn Noãn, ông xã đói bụng !”
An Noãn Noãn liền lập tức giả ngu, nếu thì cô cái gì bây giờ, Cố Bắc Thần trong chuyện đó thật sự giống như con sói tinh lực dư thừa, nhưng cô cách nào cả nha, một d.a.o bụng còn khỏi hẳn.
Cố đẩy mấy cái: “Em lấy thức ăn, rót rượu cho , mau tránh cho em dậy !”