An Noãn Noãn bỗng nhận tên xa nào đó tỉnh từ lúc nào , đôi mắt sâu thẳm, đang phản chiếu hình ảnh của cô, càng sâu đôi mắt đó, cô càng cảm thấy như cả linh hồn lẫn thể xác của cô hút trong đó luôn !
An Noãn Noãn tất nhiên Cố Bắc Thần dấu hiệu nào báo là sẽ tỉnh dậy, chỉ cần mở mắt là lập tức bước trạng thái tỉnh táo. Cô bỗng cảm giác như điện giật , trong đầu mang theo một nỗi nghi hoặc to bự mà hỏi : “A, giả bộ ngủ chứ~”
Có thể là do phản ứng của An Noãn Noãn quá lớn, nhưng tóm , phản ứng của cô cứ như giật điện , đến độ cô sắp rớt khỏi nệm luôn, hơn nữa mặt cô còn đang đỏ ửng lên nữa.
Cố Bắc Thần nhanh tay ôm lấy eo cô, hết lo lắng cho vết thương bụng cô, cô phản ứng mạnh như lỡ động cho rách miệng vết thương thì . Cứ như cho dù chạm đến chỗ nào cô, thì đều như một, giữ cho cô an , nhưng cô gái ngốc thì cứ căng thẳng lên là quên sạch, còn nhớ là bảo vệ bản nữa. Mãi cho đến khi cô định thần , trừng mắt với một cái, cho nào đó nhịn mà lên một tiếng, đó là một nụ tuy phát tiếng nhưng khiến con thấy sảng khoái, tươi mới và trong lành hệt như khí của buổi sáng hòn đảo !
Bàn tay to lớn của đang xoa bóp cho eo cô, gương mặt xa vẫn cứ lên như lúc nãy: “Thật , bây giờ ông xã thích em câu hơn.” Anh xoa bóp nhẹ nhàng cho cô.
“Hai chúng là vợ chồng hợp pháp, em cái gì, cái gì với ông xã, thì em cứ quang minh chính đại mà , cần lén lút, như !” Người nào đó qua cô chậm rãi lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2131-ngam-binh-minh-trong-mot-buoi-sang-am-ap.html.]
An Noãn Noãn vốn dĩ đang hổ chết, như , cô đột nhiên nhướn mày, trừng mắt với Cố Bắc Thần, vợ chồng hợp pháp? mà mấy quân nhân đều nhận cô là ai, cho nên bọn họ phớt lờ cô như một qua đường !
Vì , khi An Noãn Noãn đem bộ suy nghĩ và những uất ức trong lòng hết với , cô bỗng suy nghĩ , ai đời con gái nào mà yêu cầu đàn ông của cầu hôn cho cô một hôn lễ danh chính ngôn thuận, một cái nghi thức để đến danh phận của chứ? Nếu như đó thật sự lòng, thì kiểu gì cũng chuẩn sẵn hết cả thứ !
Thấy ánh mắt cô đột nhiên ảm đạm , mặt còn chút tủi , hai mắt hạ xuống, nhưng vẫn còn lỗ tai và cổ chút ửng đỏ, Cố Bắc Thần liền nhíu mày , nụ lúc nãy cũng thu , đưa tay nhéo nhẹ eo cô: “Có em ngủ ngon giấc ?” Anh rõ là cô từng giấc ngủ bình yên thật sự nào.
An Noãn Noãn nhanh chóng thả lỏng , cũng quan tâm đến sắc mặt của Cố Bắc Thần: “Không , em ngủ ngon!” Nói xong, cô cắn nhẹ môi : “Cảm ơn!” đó đẩy nhẹ Cố Bắc Thần : “Em ngủ ngon, em ngoài dạo chút, nếu thấy buồn ngủ thì cứ ngủ thêm chút nữa .”
Mê Truyện Dịch
Dù bên ngoài cũng sáng, hôm qua đảo hoa tươi và hoa mai , chi bằng cô ngoài dạo quanh một vòng “tiên cảnh” ở chốn trần gian , ngắm cảnh thưởng hoa, ngắm mặt trời mọc, dù cái gì cũng , cái gì cũng hơn đây giận hờn vu vơ với Cố Bắc Thần.
ánh mắt sắc bén của Cố Bắc Thần chỉ cho phép cô ngoài dạo, mà bàn tay to lớn còn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô chịu buông, hơn nữa còn dùng lực mạnh, kéo cô thẳng trong ngực, cúi phủ lên môi cô một nụ hôn bá đạo, mang theo chút nhiệt tình cùng chờ mong, cho “ em” cũng chạm cô………