Chân mày của Cố Bắc Thần nhíu biến thành chữ xuyên to lớn (川) một bước dài tiến về phía , kéo An Noãn Noãn trong lòng, gỡ tay cô , Sở Kiều Kiều mặc dù mấy ngày ăn uống, nhưng cô rốt cuộc là dùng cách tiêm dinh dưỡng nhất duy trì thể lực, cho nên, năm ngón tay in mặt An Noãn Noãn vô cùng rõ ràng, chút sưng tấy.
“Có chuyện gì ?” Cố Bắc Thần nheo đôi đồng tử lạnh lùng, liếc Sở Kiều Kiều và hỏi.
"Cô xứng đáng ..." Sở Kiều Kiều phẫn nộ trừng mắt mà hề tỏ yếu đuối.
“SỞ, KIỀU, KIỀU, cô loạn đủ hả?” Cẩm Phong kéo cổ tay của Sở Kiều Kiều, thấp giọng gào lên.
Cố Bắc Thần khuôn mặt ngày càng sưng đỏ của An Noãn Noãn, và vụn giấy rơi khắp đất, còn vụ giấy tóc cô, vẻ mặt càng lúc càng lạnh, cho đến khi Sở Kiều Kiều và Cẩm Phong, từng chữ một: "Nếu Sở đại tiểu thư cô nhận chị , thì đừng trách Cố Bắc Thần mất hết tính ." Lời rơi xuống, Sở Kiều Kiều: "Nhận giặc là , thông đồng bậy, cho dù thể kết án tử hình, thì nửa đời của cô cũng chỉ thể sẽ từ từ trôi qua trong nhà tù sống bằng chết.”
“Chúng .” Cố Bắc Thần kéo An Noãn Noãn rời khỏi dinh thự 8.
“Cố thiếu.” Sau khi Cẩm Phong ở phía hét lên, nắm lấy Sở Kiều Kiều đang xiêu vẹo lên , chặn mặt Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn: “Cố Thiếu, cô Cố, hai đều là đại nhân đại lượng, việc gì so đo với Kiều Kiều, cô bây giờ như , bảo đảm đó là chủ ý của cô , thần kinh của cô một chút rối loạn và thất thường, ngài cần gì như ?"
Cố Bắc Thần xoa nhẹ má An Noãn Noãn: "Vậy thì, cái tát ai sẽ chịu trách nhiệm?"
Cẩm Phong nhíu chặt mày: "Cố thiếu, ngài xem Kiều Kiều bây giờ như là một bệnh là , xem cô hai cho m.á.u cô Cố , ngài nghĩ thế nào?”
Chậm chạp vẫn thấy Cố Bắc Thần buông tha, Cẩm Phong : "Cố thiếu thật sự hết giận, thì, sẽ cô hứng chịu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2172-nhan-giac-la-me-khong-phai-loi-cua-co.html.]
Mê Truyện Dịch
Cẩm Phong xong giơ tay lên và chuẩn tát má của .
“Dừng .” An Noãn Noãn ngăn tay Cẩm Phong, lắc đầu: “Cảm ơn , thật sự là cần thiết, chỉ là ngờ cô tình cảm sâu đậm như thế với phụ nữ đó.” Nói xong, cô Cố Bắc Thần: "Quên , là một tổng chỉ huy của một quân đoàn so đo cái tát ! Mấy ngày nay cô ăn uống, lấy sức, đau chút nào."
“Đều đỏ và sưng lên, còn đau.” Sắc mặt của Cố Bắc Thần càng trở nên khó coi hơn.
An Noãn Noãn trừng mắt , đưa tay lên vuốt má : "Đó là vì do da em quá trắng !"
"……..." Cẩm Phong và Cố Bắc Thần liếc , nên lời.
Khuôn mặt tái nhợt của Sở Kiều Kiều lúc càng đáng sợ hơn, cô càng run rẩy cả hơn, kéo vạt áo của Cẩm Phong: " tù ..." Nói xong liền giãy dụa thoát khỏi sự giam cầm của Cẩm Phong chạy ngoài cổng lớn.
Cẩm Phong rốt cuộc phản ứng nhanh, chạy lên vài bước ôm Sở Kiều Kiều , gắt gao trói chặt vai của cô : "Sở Kiều Kiều, sẽ để cô tù, hơn nữa, chuyện của La Tây và Sở gia hề liên quan đến cô, cô thấy ?”
Sở Kiều Kiều thể phát run, ánh mắt vô lực, cô run rẩy chỉ An Noãn Noãn: " mà, cô , cô sẽ tống tù..."
Cố Bắc Thần sắc mặt xanh mét, An Noãn Noãn vội vàng chặn mặt Cố Bắc Thần, Sở Kiều Kiều: "Sở Mộng Dương, “nhận giặc ” của cô, và mỗi trong Sở gia đều sẽ trách cô, thể tống cô tù.”