Cẩm Phong hai tay đút tay túi quần, từng bước từng bước tới gần Sở Kiều Kiều, khuôn mặt Sở Kiều Kiều chút tái nhợt , liền lùi phía từng bước một, cho đến khi lưng chạm tường, cô mới cách nào thoát khỏi.
Cẩm Phong chậm rãi lấy hai tay , đặt ở tường, tạo thành tư thế giam Sở Kiều Kiều trong lòng .
Anh thấy hình ảnh thu nhỏ của chính trong đôi mắt hoảng loạn của Sở Kiều Kiều, mà Sở Kiều Kiều từ trong đôi mắt mà đến giờ cô bao giờ nghiêm túc của Cẩm Phong, hiện tại căn bản cách nào trong con ngươi thấy bóng hình của chính , hoảng sợ và bất lực.
Sở Kiều Kiều nín thở thật chặt, đàn ông mặt đang ở cách thật gần.
Đột nhiên, Cẩm Phong mở miệng: " nghĩ rằng cô nhất định về Tập đoàn J thống trị châu Âu."
Sở Kiều Kiều giống như ai đó điểm huyệt, gật đầu theo nhịp điệu lời của Cẩm Phong, biểu thị, cô thật sự .
“Còn , trong truyền thuyết, đến thấy hình thấy bóng – Phong Thiếu, Cẩm Phong (锦风), Phong trong gió lớn, còn Cẩm Phong (锦丰), là cái tên mà lung tung bừa một chữ trong đầu tiên cứu cô mà thôi.” Cẩm Phong bình tĩnh và thoải mái như đang kể chuyện của khác .
Mê Truyện Dịch
Sở Kiều Kiều trong vòng tay là do quá lâu, là hiện tại đầu óc cô thật sự vấn đề gì , tóm lâu , cô mới mở miệng từng chút một, chằm chằm đến nỗi đôi mắt sắp rơi , Cẩm Phong đang ở mặt, một tràng phập phồng môi mới sắp xếp một chuỗi từ ngữ:
“Cho nên, và La Tây, là cùng một hội ?” Sở Kiều Kiều trừng lớn hai mắt, lắc đầu nguầy nguậy, từ trong sự kìm chặt của Cẩm Phong chạy thoát ngoài.
Cẩm Phong quả thật cho Sở Kiều Kiều một cái quỳ xuống vì chỉ thông minh của cô , ngẩng đầu lên trần nhà, tự lẩm bẩm: "Xong , cái quả nhiên là đầu óc bệnh ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2182-trai-nguoc-voi-nhau-nhu-the-nay.html.]
Một lúc lâu , Cẩm Phong thu hồi ánh mắt lên trần nhà, qua khóa chặt ánh mắt Sở Kiều Kiều, gằn từng chữ một: "Não rút hết nếp nhăn ? Nếu như , nghĩ cô nên đưa đến bệnh viện tâm thần điều trị."
Sở Kiều Kiều trợn to hai mắt, lâu mới cô mới vẻ kiêu ngạo và bước bỉnh nguyên bản của , chằm chằm Cẩm Phong: " thấy mới nên đưa đến bệnh viện tâm thần điều trị , bệnh xà tinh ~"
Cẩm Phong chằm chằm mắt Sở Kiều Kiều thật lâu, gật đầu, thở một thật sâu: “Xem , não vấn đề gì, là hiệu ứng tâm lý!” Giọng của mang theo cảm giác vui mừng rõ ràng.
Sở Kiều Kiều trừng mắt : "Anh nếu là thái tử của tập đoàn J, chỉ lừa dối mấy năm, còn vô duyên vô cớ cứu , đương nhiên nghĩ vì với La Tây cùng một hội , các đều là cùng một đường ?"
Sự thành kiến và sự hiểu của Sở Kiều Kiều về tập đoàn J, Cẩm Phong cũng tức giận, từ từ thu tay , Sở Kiều Kiều : “Bây giờ là lúc để cô và thảo luận về tập đoàn J, nhưng mà một điều với cô, tập đoàn J, thể coi như La Tây và Vương Tiến Tài, "địa cung" giống như những thứ thấp kém. Vì , cái cô mà gọi chúng là cùng một con đường, xét thấy hôm nay cô nhận quá nhiều đả kích, coi như não của cô cũng ảnh hưởng, cho nên…… "
Cẩm Phong đưa tay lên, bóp cằm Sở Kiều Kiều, cho phép cô thoát khỏi ánh mắt của : "Bổn thiếu tạm thời sẽ chấp nhặt với cô."
Sở Kiều Kiều chằm chằm Cẩm Phong: "Anh gì ?"
Trái tim Cẩm Phong nhanh chóng tan vỡ, nâng cằm cô lên, cúi đầu, phong toả bằng một nụ hôn, tay còn nắm lấy hai tay Sở Kiều Kiều, để cho cô vùng vẫy bừa bãi.
"Muốn điều với cô! Đã gần bốn năm, cô lẽ cảm nhận một chút nào ? Cũng đúng, trong mắt cô ngoại trừ Cố Bắc Thần, bất kì đàn ông nào cũng đều bỏ mắt."