Thấy An Noãn Noãn hề vẻ sợ hãi, trái còn cong môi thưởng thức cảnh , Mạnh Dĩnh Đào cau mày: "Cô An thích nơi ?"
Nghe tiếng của Mạnh Dĩnh Đào, An Noãn Noãn rời mắt sang cô , khẽ bảo: "Có lẽ khách hàng nào đến đây đều sẽ thích thôi! Không thì cô Mạnh tham gia hội viên ở đây , phí hội viên ở đây cao nhỉ!"
Lúc giữa An Noãn Noãn và Mạnh Dĩnh Đào chính là giống cái câu danh ngôn mạng , thế nào nhỉ?
Không cần chơi đùa tâm kế với chị, sẽ mệt c.h.ế.t cưng đấy, chị so với cưng nhiều tâm kế hơn, mà là cưng chơi tâm kế lâu đến , chị vốn dĩ chẳng nhận cưng đang chơi tâm kế, haha!
Lúc đây thật sự thể dùng câu đùa về hai phụ nữ .
Mạnh Dĩnh Đào nhận khóe miệng đang nhếch lên, nhưng chẳng hiểu cử động trong mắt An Noãn Noãn thấy quen mắt nhỉ?!
Mê Truyện Dịch
Không , nhất định là cô quá nhạy cảm , phụ nữ đối diện hệ nguy hiểm cực cao, nhất định duy trì bình tĩnh, bình tĩnh mới đối phó . Tuyệt đối thể mất chuẩn mực mặt cô .
" cũng một bạn đưa đến." Mạnh Dĩnh Đào xong câu , bèn : "Cô thích thì cứ xung quanh xem, gọi vài món, cô uống cái gì?"
"Nước lọc là ." An Noãn Noãn đại.
"Đừng mất mặt Bắc Thần ? Đến đây uống nước lọc ư?" Mạnh Dĩnh Đào cảm thấy tưởng tượng nổi.
Nghe xong lời , An Noãn Noãn còn tâm trạng ngắm cảnh, chừa thể diện cho Mạnh Dĩnh Đào nữa, nhưng ngay đó cô nghĩ như , Mạnh Dĩnh Đào giải ngũ còn đến gặp cô, cô như thế chắc chắn bụng mời cô uống cà phê chuyện xưa, vả giữa hai chuyện gì xưa để ? Không !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2392-khong-can-choi-dua-tam-ke-voi-chi.html.]
An Noãn Noãn ngó Mạnh Dĩnh Đào ghét bỏ cô, cong miệng, trong lòng giận dữ, phụ nữ hổ, chút là Bắc Thần, Bắc Thần là để cô gọi ! Kẻ hèn hạ còn vẻ.
Nghĩ nhưng những lời cô thốt bình tĩnh và còn sức sát thương, thể khiến Mạnh Dĩnh Đào c.h.ế.t cả trăm .
"Chịu thôi, chúng đang chuẩn con, A Thần, cho uống mấy loại đồ uống như cà phê và , cho cục cưng!" An Noãn Noãn còn sờ bụng bằng phẳng của , tình mẫu tử tràn trề như đang mang thai.
Quả nhiên, An Noãn Noãn xong, sắc mặt của Mạnh Dĩnh Đào khó coi cực điểm, mím chặt môi, hồi mới : "Vậy ? Thế thì nước lọc thôi!"
Sau khi phục vụ mang đồ uống, đồ ăn nhẹ và đĩa trái cây đến rời , Mạnh Dĩnh Đào bấy giờ mới liếc An Noãn Noãn cứ như : "Cô An đoán xem tới gặp cô là vì chuyện gì?"
"Thứ cho Noãn Noãn ngu ngốc, hơn là cô tự , dù thì thời gian của hạn hẹp, hẹn..."
"Đã hẹn gặp Bắc Thần?" Mạnh Dĩnh Đào cắt ngang lời An Noãn Noãn.
" , gần đây bận, thời gian về nhà, đến chăm sóc vài ngày!"
Nở một nụ khinh thường, Mạnh Dĩnh Đào nhấp một ngụm cà phê, mắt phượng khẽ nhướn: " đề nghị hơn hết cô An đừng đến quân khu lúc ."
An Noãn Noãn lập tức Mạnh Dĩnh Đào đến để khiến cô khó chịu, thế nên chẳng nhiều lời với cô nữa, cô ngừng và nghiêm túc : "Tại ? Đây là chuyện của vợ chồng chúng , thích ngoài nhúng tay chỉ trỏ, hơn là cô Mạnh hãy lý do cô đến !"
Mạnh Dĩnh Đào dậy, nụ khó hiểu , khinh thường An Noãn Noãn, từng bước tiến gần cô, giơ tay nắm lấy bờ vai mảnh mai của cô: "Chỉ là con gái của tội thần mà thôi, lúc còn dám dan díu với thái tử hắc đạo, suýt chút là cô hủy hoại cô ?"