Khương Hằng cũng dám tiếp tục trêu chọc Đường Thần, rốt cuộc chuyện tình lúc cùng Thang Mễ khiến Đường gia mất hết mặt mũi, thành đều , sự tình cỡ nào là mất mặt.
Thời điểm Cố Bắc Thần đuổi tới quán cà phê, An Noãn Noãn uống thuốc an thần, yên sô pha, bên cạnh là Văn Tinh Tinh đang lải nhải gì đó.
“Sao thế ? Đã xảy chuyện gì?” Cố Bắc Thần bước vài bước qua An Noãn Noãn, hỏi Văn Tinh Tinh.
Văn Tinh Tinh cắn môi : “Cái , hết bình tĩnh một chút từ từ .”
Cố Bắc Thần nhăn mày, hai vết hằn trán sâu như chữ xuyên, gầm lên giận dữ: “Cô đều thành như vì cái gì đưa đến bệnh viện? Đầu óc bệnh , chạy đến nơi uống cái gì rách nát cà phê …”
Anh như thế nào thể giận, cô gái yên sô pha khuôn mặt một chút máu, môi phát tím, một bộ dáng của nữ quỷ, mái tóc ngắn vẫn còn ướt Văn Tinh Tinh dùng một chiếc khăn hồng bọc lấy.
Có lẽ là tiếng gầm thét của Cố Bắc Thần quá lớn, mà Đường Thần đang nhắm mắt dưỡng thần một chiếc ghế gần đó bất chợt mở mắt.
Lúc trông bộ dạng Đường Thần cũng , thấy An Noãn Noãn an tĩnh , lúc mới gọi điện cho Văn Tinh Tinh cô mang theo một bộ quần áo cùng thảm lông đến đây, mà chính tự xối vài nước lạnh, mạnh mẽ Khương Hằng cho uống chút thuốc thanh nhiệt giải độc, diệt dục hỏa trong cơ thể gây bởi độc tố trong thuốc.
Khương Hằng thật thể Đường Thần chỉ cần uống thuốc là thể giảm bớt khó chịu, chính là vẫn hỏi Đường Thần, cần thiết tra tấn chính ? Nếu luyến tiếc chạm cô gái bằng đến vũ trường gần đó tìm giải quyết, thiếu chút nữa Đường Thần hủy cánh tay cùng đôi chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2422-co-bac-than-muon-phat-uy.html.]
Cho nên thời điểm Cố Bắc Thần đến, Đường Thần quần áo, dù một chiếc ghế an tĩnh nhắn mắt dưỡng thần nhưng thật đang phát sốt.
Đường Thần chậm rãi dậy từ phía bàn việc, đến gần sô pha, liếc mắt về phía cô gái đang yên tĩnh đó, về phía Khương Hằng: “Cô khi nào thể tỉnh ?”
Khương Hằng xuống thời gian: “Cái khó mà , nhanh nhất cũng ba giờ mới tỉnh, tùy tình huống.”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần đen mặt xổm xuống, giơ tay đặt vết bầm tím tụ m.á.u trán An Noãn Noãn, con ngươi sắc như chim ưng chăm chú, trầm giọng : “Nói , xảy chuyện gì?” Anh mơ hồ cảm thấy chuyện gì đó xảy , còn là một chuyện gì.
Thời điểm Đường Thần gọi điện thoại đến, Cố Bắc Thần đang đường trở về thành phố, Đường Thần cái gì cũng , chỉ là gọi đến quán cà phê ở đình viện, cho nên trực tiếp láy xe chạy đến phố du lịch, đỗ xe ở gara cao ốc Thịnh Đường liền vội chạy đến đây. Thật nghĩ đến cửa liền thấy ngay một màn như , vốn là hôm nay tạo cho cô một kinh hỉ, nhưng nghĩ tới cô cho một kinh hách lớn như thế!
Văn Tinh Tinh cũng chỉ chuyện đại khái, rốt cuộc thời điểm cô tới Đường Thần cũng là chật vật gì, mặt mũi thừa kế Thịnh Đường cũng ném mất, cô cũng chỉ Khương Hằng giải thích đại khái liền thể tưởng tượng gần hết chuyện.
Đường Thần giọng khản đặc như vịt đực, đem sự tình hầu như kể hết , mặt An Noãn Noãn, : “Những chuyện khác lẽ đợi cô tỉnh .”
Cố Bắc Thần phát giận : “Mạnh Dĩnh Đào đang ở ?”
Thời điểm đội trưởng đội bảo an dẫn xông phòng 530, bên trong căn bản thấy bóng dáng Mạnh Dĩnh đào, chỉ một phục vụ đang tiến hành thu thập phòng, chứng tỏ trong phòng rời .