Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 254:1 Cô ấy đã đến tình cảnh không thể khóc

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:48:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Noãn Noãn trong chiếc taxi do cảnh về già gọi cho cô, bóng cây hai bên con đường rộng kéo bởi ánh đèn đường màu cam và bóng tối ngoài cửa kính ô tô thật ảm đạm.

Dường như đây là đầu tiên cô thấy Hải Thành trong đêm khuya vắng lặng thế , ngựa xe như nước của ban ngày qua , tất cả các tòa nhà xung quanh đều chìm trong im lặng mờ mịt.

Người lái xe hỏi vài , An Noãn Noãn đều với ông về phía , lúc vịnh Ngân Hà.

Mọi thứ đến quá đột ngột, cô thậm chí sẽ về ?

Có thể thấy rằng, Cố lão gia tử và Cố Vỹ Thành kiềm chế chịu đựng những rắc rối của cô trong một thời gian dài !

Hoặc là, Cố Bắc Thần đột nhiên lệnh quân đội gọi mở cuộc họp, chính là do lão gia tử sắp đặt nên!

Bác tài xế kiên nhẫn đậu xe taxi ở cổng vịnh Ngân Hà: "Cô gái, tới vịnh Ngân Hà ."

An Noãn Noãn đang ngẩn dựa bên cửa sổ xe, thấy cảnh căn nhà im lìm nửa đêm, một tia sáng yếu ớt cửa sổ, chính là đèn cửa mà thím Trương để cho cô.

Kể từ khi thím Trương dọn đến, mỗi đêm bà đều luôn mở đèn cho An Noãn Noãn, bất kể muộn như thế nào. Đôi khi cô thêm giờ ở cửa hàng hoặc phòng việc đến muộn mới trở về, thím Trương vẫn luôn nắm vững các quy tắc của cô.

Một lúc lâu , An Noãn Noãn với tài xế: "Bác tài, đến ga xe lửa, phiền ông ."

"Được ~" Bác tài xế đạp ga rời khỏi vịnh Ngân Hà.

Ở nhà ga vẫn còn nhiều , An Noãn Noãn nay hầu như tàu, thậm chí cô còn phòng chờ mới mua vé tàu , nhưng cô cũng nên bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2541-co-ay-da-den-tinh-canh-khong-the-khoc.html.]

Ở trong nhà ăn của nhà ga bốn mươi tám giờ, An Noãn Noãn mở phong bì , bên trong ngoài thẻ ngân hàng và một dãy mật khẩu, còn một thẻ căn cước, Sở Mộng Thần.

An Noãn Noãn mạnh mẽ chớp mắt, xem lão gia tử và bố chồng quả thực “vì cô mà suy nghĩ thấu đáo” chuyện gì cũng đều nghĩ đến .

Sáng sớm, chị Quyên mới thức dậy liền thấy gõ cửa, khi chị thấy An Noãn Noãn đang ở cửa ngạc nhiên mừng rỡ mà là hoảng sợ.

Mê Truyện Dịch

"Noãn Noãn? Em, em ... mới sáng sớm về? Đã xảy chuyện gì ?"

Cả đêm chợp mắt, sáng sớm hôm bắt chuyến xe buýt trở về, An Noãn Noãn gì còn thể khoác lác với chị Quyên nữa, ư? Cô đỡ tay nắm cửa xuống, thật sự cả còn sức lực nữa: "Chị Quyên, tiên em ngủ, đừng với chồng chị và các con, chuyện sáng sớm em về. Được ?"

"Ừ, , ~" Nhìn thấy An Noãn Noãn thảm hại như , chị Quyên dùng đầu ngón chân cũng nghĩ, cô khẳng định xảy chuyện .

Sau khi chị Quyên thu xếp cho An Noãn Noãn ngủ , gửi hai đứa con xong, chị ngăn chồng , kể về tình hình của An Noãn Noãn, dặn đừng .

Chị Quyên nén cổ họng xuống và với chồng: “Tại em cảm thấy dáng vẻ của Noãn Noãn là chú Cố bỏ rơi nhỉ!

"Đừng nhảm, chú Cố loại đàn ông như , chừng là vợ chồng trẻ cãi , cô gái khi ngủ một giấc lẽ sẽ nghĩ thông suốt..."

Chị Quyên lắc đầu: "Không, đơn giản như , thấy dáng vẻ của Noãn Noãn , em từ đến nay từng thấy dáng vẻ đó của cô , lúc bà ngoại rời cũng chán nản như , dù thì, cũng cực kì đáng thương ..."

An Noãn Noãn ngủ đến giữa trưa mới tỉnh, tắm nước nóng, bộ quần áo mấy năm , tóc tai chải gọn gàng, còn dáng vẻ mất hồn nữa.

Loading...