Mạc Thành Phi dứng ở ban công của nhà Văn Tinh Tinh gọi điện thoại lâu, đeo tai bluetooth qua . Thỉnh thoảng động tĩnh ở bên trong, mãi cho đến khi khi 'gọi xong điện thoại' lúc mới phòng ngủ của Văn Tinh Tinh, để điện thoại ở tủ đầu giường, trêu chọc con gái đang ngây ở giường: "Vậy đây?"
Văn Tinh Tinh lườm một cái: "Đã mấy giờ còn về chẳng lẽ mọc rễ nẩy mầm ở đây ?"
Người nào đó quỷ thần xui khiến da mặt dầy lên, khom lưng về phía Văn Tinh Tinh, kề sát bên tai của cô: "Nếu như cô bằng lòng, cảm thấy ở trong chăn của cô mọc rễ, nẩy mầm đơm hoa kết trái cũng !"
Văn Tinh Tinh cơ thể co về phía, cảnh giác trừng mắt Mạc Thành Phi: "Cút , là cái đồ LƯU MANH..."
Mạc Thành Phi vốn là trêu cô một chút rút lui nhưng ngờ cách gần mùi thơm của sữa tắm và dầu gội đầu hòa quyện với mùi thơm đặc biệt của con gái khiến , "Hả?" một tiếng, đè xuống, dường như là môi gần sát với tai của Văn Tinh Tinh phả thở nam tính nóng hổi: "Muốn ở cùng với 'mọc rễ nảy mầm' đây là lời cô hả!"
Văn Tinh Tinh trong nháy mắt từ mặt đến cổ đều đỏ lên, nghiêng đầu mắt nhắm chặt : "Mạc Thành Phi, là cái đồ LƯU- MANH-THỐI..."
Mạc Thành Phi cắn răng: "Thật ? Xem thực sự như ý của lão đại , chuyện lưu manh với cô nếu thì cũng đày đến vùng biên cương một trăm năm cũng về. Hoặc là ngày mai xem mắt dù đối phương như thế nào thì cũng cưới về nhà..."
Mê Truyện Dịch
Văn Tinh Tinh sắp : " mà liên quan gì đến . Anh ngày nào cũng xem mắt, ngày nào cũng hẹn họ với gái ? Điều gì mà kỳ lạ chứ. Đừng mà đổ tại cho ..."
Mạc Thành Phi đỡ lấy trán: "Xem cô vẫn quan tâm tới đúng !"
Văn Tinh Tinh cạn lời, đầu, chuyện cũng phản kháng, cắn chặt môi, con gái mạnh mẽ cũng lúc điềm đạm đáng yêu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2691-anh-ay-la-chong-cua-chau.html.]
Mạc Thành Phi mặt mày cau , cắn mấy cái khóe môi của Văn Tinh Tinh đang cúi đầu xuống: "Cô cho cơ hội, còn cho phép ông đây xem mắt hả!"
Văn Tinh Tinh cũng chỉ là điểm đạm đáng yêu một phút, giơ lay tên chùi chỗ Mạc Thành Phi cắn và hôn, tức giận : "Đừng chọc . cho ."
Mạc Thành Phi nâng cằm của Văn Tinh Tinh lên, cố ý tỏ vẻ mặt nghiêm túc giống như là đang huấn luyện mấy tên lính to xác: " chọc cô quan trọng, quan trọng là cô chọc một phiền toái lớn ."
Văn Tinh Tinh đỏ mặt , trừng mắt với nào đó, nhát gan : " chọc tới cái gì phiền thoái? chính là con gái đàng hoàng..."
Mạc Thành Phi chỉ n.g.ự.c áo ngủ bằng bông của Văn Tinh Tinh: "Cô chọc phiền phức , ở đây rõ nhất, thực cô vẫn luôn thấp thỏm bất an."
Thấy Văn Tinh Tinh chỉ ngây ngốc , Mạc Thành Phi tiếp tục lời đe dọa: "Thế nhưng, nếu cô thực sự là phụ nữ của Mạc Thành Phi đây thì sẽ nào dám khó cô. Trời sập xuống cũng đỡ, giống như cô ngoài cũng vê quê mà đến nơi khác, chuyện còn đủ lớn ? Hả?"
Văn Tinh Tinh nuốt nước miếng: "Anh, gì, chả hiểu gì cả..."
Mạc Thành Phi bật dậy, thẳng lên, kéo cách với Văn Tinh Tinh: "Thôi , đây. Chuyện liên quan đến đại cuộc. Cô nếu như nắm chắc thì lúc nào cũng thể đến tìm . sẽ ở lập trường của cô cô giải quyết khó khăn. Chúc ngủ ngon!"
An Noãn Noãn khi ăn xong bữa sáng, xuống nhà bộ với thím Dương. Không đặt tên cho tiểu khu là "Hỉ Lâm Môn", khởi đầu thật là , chỉ là chuyện vui mừng,mà chuyện vui còn liên tục đến nữa.