Cố Bắc Thần mặc một bộ đồ màu đen, áo sơ mi màu đen dài tay, tay áo xắn lên cánh tay, ba cúc áo mở , quần bò màu đen cũng là loại phổ thông, giày leo núi màu cà phê. Từ đầu đến chân tinh thần sa sút, cảm giác thê lương, nhưng thế nào cũng liên quan gì với hai từ nhếch nhác.
Dì Dương sợ hãi ngắm Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn mặt ngây ngốc đang Cố Bắc Thần. Trước dám mở cửa, giống như đàn ông là kẻ cướp bất cứ lúc nào cũng sẽ cướp sạch mất .
Cố Bắc Thần từng bước tiến gần An Noãn Noãn, nhưng An Noãn Noãn im tại chỗ. Vẫn là ngốc nghếch ngẩng đầu lên khuôn mặt đang cố hết sức kìm chế cảm xúc. Nhìn thấy đôi mắt của đen như hố sâu, miệng mở , cùng với ánh mắt giật , giống như là gan chờ đợi hôn, như là trêu chọc khiến nào đó càng thêm tức giận!
Cố Bắc Thần hình như nghĩ rằng cô sẽ kích động mà lùi về phía , cánh tay dài ở cách và góc độ thích hợp cố định bờ vai của cô , một giây , cúi xuống, cả An Noãn Noãn bế kiểu công chúa lên ôm lấy cô.
Mà An Noãn Noãn vẫn cứ sững sờ như , thậm chí ngay cả một tiếng "a" cũng hề kêu lên, cứ như ở trong n.g.ự.c mà thôi. Còn cặp mắt đen sáng rực của đang cô như là ước gì thể hút cô .
Dì Dương sợ hãi nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, trong bụng của cô còn hai đứa bé đấy!"
Cố Bắc Thần cố gắng hết sức ôm An Noãn Noãn một cách cẩn thận nhất để cái bụng nhô lên của cô chịu sự đè ép, đầu cũng ngẩng lên với dì Dương: "Mở cửa." Giọng bình thường nhưng giống như là mệnh lệnh thể từ chối.
Thấy thế ngay lập tức An Noãn Noãn vẻ như là thần trí mới tỉnh táo , cô theo bản năng ôm lấy cổ của Cố Bắc Thần.
Cửa mở , Cố Bắc Thần mỗi bước đều vững vàng: "Phòng ngủ ở bên nào?"
"Bên trái, phòng lớn nhất." Dì Dương vội vàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2701-xa-cach-tu-lau-thang-tan-hon.html.]
Cảm giác đầu tiên của căn phòng chính là ấm áp, chính là mùi vị của cô, là phong cách của An Noãn Noãn, khắp nơi đều là hoa cỏ và tranh.
Vừa phòng ngủ, "ầm" một tiếng, Cố Bắc Thần dùng chân đóng cửa .
Người ở trong lòng vẫn trừng mắt to, con mắt kinh ngạc đang . Cố Bắc Thần thở dài tiếng, nhẹ nhàng đặt An Noãn Noãn ở chiếc giường ấm áp , cúi đầu, hai bàn tay to lớn lực, cơ bắt đều nổi hết lên, chống hai bên của cô.
Cố Bắc Thần môi mỏng mím chặt, bởi vì tức giận mà mím chặt, chặt đến nỗi thành một đường thẳng, cổ họng trượt xuống, cúi đầu, chậm rãi nhắm mắt , một cái hôn lành lạnh man mát rơi ấn đường của An Noãn Noãn, chậm rãi trượt xuống dừng ở đầu mũi của cô.
Một giọt, hai giọt nước nóng bỏng rơi gương mặt của An Noãn Noãn, nóng đến nỗi cô lấy tinh thần!
Đột nhiên giơ tay lên ôm lấy đầu của , ngón tay ở trong tóc của nhẹ nhàng vuốt, nhưng cổ họng giống như chặn cách nào lời, luôn cảm thấy một khi mở lời thì sẽ gào lên...
Hai đều xúc động, vì xúc động ôm lấy mà đau khổ rơi nước mắt, nhưng kìm nén sự kích động và nhớ nhung!
Mê Truyện Dịch
Một lúc , An Noãn Noãn cảm giác cảm xúc của cũng đè nén đến như nữa. Lúc ngón tay nhỏ mềm mại trượt đến gương mặt của , nhẹ nhàng lau chất lỏng mặt , nhẹ nhàng sờ bờ môi của , nhẹ nhàng hôn, giọng nhỏ nhẹ mang theo sự xúc động lên xuống định: "Chúng cục cưng ~"
Cô xong, kéo bàn tay lớn của đặt lên bụng nhô lên: "Thật đáng vui mừng!"
Cố Bắc Thần hung ác câu đầu tiên kể từ khi thấy cô: "Không cần cục cưng ~" Dứt lời, ước gì thể ăn Noãn Noãn, hạ xuống cô những nụ hôn dày đặc...