Rốt cuộc cô cũng hiểu rõ lúc đó tại Thang Mễ đối xử với An Noãn Noãn như , bởi vì ở trong lòng đàn ông dịu dịu dàng dàng , chỉ mỗi An Noãn Noãn, vì để bảo vệ cho An Noãn Noãn chịu thương tổn, thế nhưng thể tàn khốc xé rách mấy chục năm giao tình với gia đình Thang Mễ, vì bảo vệ An Noãn Noãn, thể để cho từng là mối tình đầu bia chắn, An Noãn Noãn ngăn cản đao mắt ghen ghét của tình địch, chỉ vì An Noãn Noãn, mà hy sinh cả cuộc hôn nhân của và kết thông gia với nhà họ Mạnh.
Như , nếu một ngày nhà họ Mạnh thật sự xuống, thì xem thử đàn ông bình tĩnh xem cô như Thang Mễ , tàn khốc xé rách quan hệ, đó giẫm cô ở lòng bàn chân!
Mê Truyện Dịch
Nghĩ như , trong chén Mạnh Dĩnh Đào món ăn gì, mà chiếc đũa cô thì đảo tròn trong chén cơm, ăn vị!
Đột nhiên thấy Đường Gia Thành hỏi Đường Thần: "Nghe ngày mai con tự gửi lô hàng cứu trợ đến khu vực xảy thiên tai ?"
Đường Thần đang cúi đầu bới cơm, ba liền chậm rãi ngẩng đầu lên: "Ừm." Nói xong một chữ liền cúi đầu tiếp tục ăn.
Đường Gia Thành nhàn nhạt liếc con trai, : "Vậy thì để cho Đào nhi cùng với con ."
"Không ." Hai chữ thì Đường Thần từ chối vô cùng nhanh.
"Không cũng ." Sau khi Đường Gia Thành xong thì liền Mạnh Dĩnh Đào: "Đào nhi giống với con dâu của gia đình bình thường, thời điểm mấu chốt còn thể dư sức vệ sĩ cho con, so với mấy vệ sĩ khác tuyệt đối mạnh hơn gấp trăm ."
Đường Gia Thành xong, liền dứt khoát cho phản kháng : "Chuyện cứ quyết định như !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2862-lay-co-ta-chi-la-vi-si-nhuc-co-ta.html.]
Mạnh Dĩnh Đào nhiều về những trong giới kinh doanh như trong quân đội, dù thì trong quân đội đều việc ngay thẳng, việc gì cũng che đậy, thực dụng, bọn họ bất cứ việc gì cũng lấy đại cục trọng, càng giữ cho nhiều đường lui, xem Đường Gia Thành lựa chọn kết thông gia với nhà họ Mạnh là cũng vì coi trọng xuất quân nhân của cô .
Sau khi Đường Gia Thành xong, ăn cơm xong tức giận trực tiếp lên lầu, để Nhạc Lâm duy trì cục diện bế tắc, khi đỡ cho Đường Gia Thành vài câu, gắp thức ăn cho Mạnh Dĩnh Đào, : "Đào nhi , Đường Thần thích chuyện, ngoài giống như bình thường, hai các con còn nhiều thứ thương lượng đường , về phương diện thì khẳng định con sẽ mạnh mẽ hơn Đường Thần nhiều."
! Nếu lúc đó chẳng vì bốc đồng mà xuất ngũ, thì lẽ hôm nay cô ở tuyến đầu cùng kề vai sát cánh mà chiến đấu , cũng sẽ để mất tin tức của !
Sống thể ở bên , thì c.h.ế.t thể ở bên cũng mà đúng ! Đỡ nhận lấy nhiều dày vò như .
Hôm nay Mạnh Dĩnh Đào chính là thiếu phu nhân nhà họ Đường mà ai ai cũng đều ghen tỵ, nhưng một ở trong một căn phòng lớn, bên ngoài ngôi biệt thự là một cái sân rộng, cả ngày giúp việc lén lút cô hàng trăm , quả thật là sống bằng chết.
Cũng , ngoài, nếu như ông trời mắt, cho cô một cơ hội thôi cũng , đỡ chịu đựng bạo lực gia đình của Đường Thần, bốn tháng ! Nếu chuyện còn tiếp diễn, cô nhất định sẽ điên mất, cô trở thầnh một điên điên khùng khùng đẩy bệnh viện tâm thần .
Ở cửa của sân bay ở Thượng Hải, ánh đèn neon, ba phụ nữ ôm chặt , Từ Phượng Chi thành tiếng, còn Cố Bối Bối thì hai mắt cũng đẫm lệ tò mò vuốt ve chiếc bụng to của An Noãn Noãn.
An Noãn Noãn thì nửa giọt nước mắt, cũng quá vui mừng, chỉ là khi Từ Phượng Chi vuốt ve lâu thì mới nhẹ nhàng : "Mẹ, chúng về !"