Gương mặt của An Noãn Noãn vô cùng bình tĩnh, tay gắt ôm bụng, nhưng trong lòng nôn nóng sốt ruột thôi, cô một chữ đúng từ Văn Tinh Tinh.
"À! Đã bảo đừng kích động mà, thì là, , hiện giờ qua khỏi nguy hiểm, thế nên, mới báo cho ." Văn Tinh Tinh cảm thấy tự nhiên, đầu óc cô chập mạch mất , chẳng nghĩ ngợi gì cả vội vã mua vé bay đến bệnh viện quân khu thủ đô, cô cảm thấy ngại quá chừng.
"Vậy thì , thì , thể trở về là , Tinh Tinh, chăm sóc Thành Phi cho nha! Cậu thấy đấy vui đến mức nên cái gì luôn..."
"Noãn Noãn, , cũng đừng sốt ruột, , ai đó, đó nhà cũng sắp tìm thấy , đội cứu hộ xác định phạm vi chiếc máy bay mà điều khiển..."
"Đưa điện thoại cho ..." Người nào đó sống dở c.h.ế.t dở quấn băng gạc đến gần như rõ mặt mũi, nhưng tự dưng thốt mấy chữ .
Văn Tinh Tinh tiếng, ngẩng đầu sang Mạc Thành Phi, quả nhiên là đang cô và giơ tay đòi điện thoại.
Văn Tinh Tinh nuốt nước bọt: "A, Thủ... Thủ trưởng của bảo, thể nghịch điện thoại~"
" chỉ vài câu với chị dâu." Mạc Thành Phi .
Văn Tinh Tinh dè dặt gật đầu: "Được! Vậy, đợi chút." Dứt câu, cô với An Noãn Noãn ở đầu dây bên : "Noãn Noãn, Mạc Thành Phi chuyện với . Quan hệ giữa hai cũng lung tung ghê, gọi là , gọi là chị dâu, ôi chao, mối quan hệ giữa hai thật lộn xộn~" Văn Tinh Tinh lầm bà lầm bầm than phiền bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-2922-anh-ta-se-khong-mat-tri-nho-do-chu.html.]
Mạc Thành Phi nhướn mày Văn Tinh Tinh: "Cô thể đổi cách xưng hô gọi cô là chị dâu."
Văn Tinh Tinh trợn mắt Mạc Thành Phi: "Chẳng hiểu đang cái gì cả. Ờ, Noãn Noãn máy !"
Giọng của Mạc Thành Phi trái yếu ớt mấy, lẽ bọn họ huấn luyện nên sức sống là phi thường! Dù thì thể như thể gì nghiêm trọng cả: "...Chị dâu chị yên tâm, đại ca chắc chắn , chúng khả năng siêu việt thể sinh tồn ở dã ngoại hơn một tháng mà sở hữu gì cả, bởi , mới để đại đội đặc chủng tinh nhuệ chúng thực hiện một nhiệm vụ khó khăn như , thật lãnh đạo cấp cao yên tâm, bởi vì bọn họ rằng chúng đều đầy đủ khả năng sống sót trong bất kỳ điều kiện nào..."
An Noãn Noãn , lúc , Mạc Thành Phi cũng chỉ an ủi cô mà thôi. Cô tin họ đầy đủ khả năng cũng như tiềm năng sống sót trong bất kỳ điều kiện gì, nhưng đó loại trừ một điều, đó là khi Cố Bắc Thần rơi khỏi máy bay máy bay đè chết, là bụi gai đâm, đụng sườn núi đá c.h.ế.t mới thể sống sót.
Nghe giọng ngắt quãng và yếu ớt của Mạc Thành Phi, An Noãn Noãn run run hàng lông mi: "Ừm, tin thể sống sót, cũng tin , thế cho nên, khoan hẵng nữa, dưỡng thương cho ! Hiện giờ tiện ngoài, cũng thể tới thủ đô thăm ..."
Mạc Thành Phi vội vàng ngăn cản lia lịa: "Chị dâu chị hãy giữ sức khỏe chăm sóc các con , đợi đỡ sẽ tới Thượng Hải gặp , lẽ đến lúc đó đại ca trở về , đúng chị dâu?"
An Noãn Noãn sờ bụng, đôi mắt rơm rớm, cô ngẩng đầu đè nén sự chua xót : "Ừ, đợi Thành Phi dẫn Tinh Tinh cùng đến thăm chúng nhé~"
Mê Truyện Dịch
"Ôi chu choa, chị dâu, chị đừng gọi là ? Mà là ai đó, Văn cái gì cơ?" Người nào đó cố ý Văn Tinh Tinh và hỏi.
Văn Tinh Tinh đờ ? Người sẽ mất trí nhớ ngay lúc đó chứ! Anh thế mà tên cô !