Cố Bắc Thần mím chặt môi, lật vài trang vẽ, tất cả đều là các góc của bản , cầm cuốn sổ vẽ trong lòng cô, gấp để lên tủ đầu giường. Yết hầu di chuyển lên xuống, để tay lên cái bụng phình to của cô, giọng tự nhiên trầm xuống: “Như còn vẽ vời?” Nói xong hôn nhẹ lên môi cô, xoa xoa mấy cái: “Từ bây giờ chỉ cần chồng là , cần vất vả vẽ vời nữa.”
“Vâng.” An Noãn Noãn cúi đầu nhẹ nhàng một tiếng, né tránh cái hôn của , nhẹ nhàng : “Bị thương chỗ nào , để em xem nào.”
Cô chỉ thương ở cánh tay trái, cũng với cô là thương đến mức độ nào.
Cố Bắc Thần giơ tay đặt lên bả vai trái: “Chỗ , vẫn đang bó bột, nhưng phục hồi , nữa .”
An Noãn Noãn chỉ nuốt nước bọt, giơ tay lên, nhưng tay vẫn ở dám chạm .
“Đau lắm hả?” Cô đôi mắt thâm trũng sâu của và hỏi.
Cố Bắc Thần cầm lấy tay An Noãn Noãn lên, đặt chỗ bả vai của : “Không đau , bây giờ còn đau nữa , sờ .”
Cố Bắc Thần cũng mặc bộ ngủ cotton lớp áo khoác quân phục của , hơn áo mặc ở bệnh viện một tẹo, áo to hơn size áo của mấy size, để che chỗ bó bột bả vai.
Bó bột chắc chắn nhưng đương nhiên sẽ thoải mái, An Noãn Noãn sờ nhẹ : “Cứng ngắc, chắc khó chịu lắm, bao giờ mới bỏ cái chứ?”
“Hơn một tháng nữa là tháo .” Cố Bắc Thần , cánh tay còn cũng xoa nhẹ lên bụng cô.
“Hơn một tháng?” An Noãn Noãn nghi ngờ sang Cố Bắc Thần: “Không gãy xương là một trăm ngày , mới hơn một tháng là khỏi hẳn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3061-xau-ho-khi-bi-bat-gap-nghe-len.html.]
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần chỉ lo chơi với con trai con gái, thuận miệng : “Bó bột hai tháng , thêm một tháng là một trăm ngày ?”
An Noãn Noãn nhíu mày, ngớ Cố Bắc Thần, thì đang lừa cô?
“Sao thế?” Anh thấy cô thừ , nên hỏi .
“Không, gì, chỉ là gần nửa năm gặp, ốm nặng mà vẫn trai như , còn em bây giờ như ~” An Noãn Noãn vuốt mái tóc ngắn của , sang Cố Bắc Thần hỏi : “Em cắt tóc ngắn như ?”
Lần cô còn cắt ngắn hơn ngã đập đầu năm ngoái.
Cô Bắc Thần đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc cô, ngón tay thon dài chải tóc cho cô, và vuốt hai bên rìa tai: “Không , lắm.”
An Noãn Noãn nhíu mày : “Anh dối, cố ý dỗ cho em vui thôi, trong lòng chắc chắn đang em là đồ xí.”
Cố Bắc Thần thấy cô như , bắt đầu mỉm , ngay cả cặp lông mày lưỡi kiếm cũng mềm mại mấy phần, cúi đầu xuống hôn nhẹ lên đôi môi giận dỗi đang chu lên: “Không thật mà, tin em soi gương xem.”
An Noãn Noãn tránh nụ hôn của , lắc đầu: “Không, em còn lâu mới soi gương, lắm.”
Cố Bắc Thần thở dài, xoa xoa bụng cô: “Ăn bao nhiêu để hai con cún con hấp thụ hết , em xem cằm em còn nhọn hơn nữa.” Nói xong, tay sờ với lực mạnh hơn một chút, : “Đợi hai nhóc con đời, sẽ xử lý chúng, ai cho chúng hấp thụ hết dinh dưỡng của vợ chứ.”