Sau đó, hai đàn ông uống rượu về Tây Tạng, vùng đất coi là “tịnh thổ” .
An Noãn Noãn cảm thấy hai vẻ hợp . Cô nghĩ, thực đôi khi với sẽ hợp khi về cùng một nơi về cùng một đề tài nào đó, hoặc lẽ họ là cùng một loại .
Triệu Tử Khanh vẫn canh cánh trong lòng câu của Cố Bắc Thần , cô hung tợn trừng An Noãn Noãn: “Theo thấy thì và Cố Bắc Thần đúng là tuyệt phối, hai là điển hình cho cặp đôi chuyên cấu kết với việc , hừ.”
Cố Bắc Thần và Hàn Tử Mặc chuyện phiếm uống rượu, An Noãn Noãn và Triệu Tử Khanh cũng ăn no nên tựa gần cửa sổ hàn huyên.
Triệu Tử Khanh vuốt bụng An Noãn Noãn: “Cục cưng , cha và con là một đôi xa, con về cục cưng của nuôi, ?”
Sau khi câu , Cố Bắc Thần ghét bỏ về phía An Noãn Noãn và Triệu Tử Khanh.
An Noãn Noãn giữ c.h.ặ.t t.a.y Triệu Tử Khanh: “Haiz, Tử Khanh, kể cho về thu hoạch của khi tới khu thiên tai .”
Lúc Triệu Tử Khanh im lặng, ôm đầu gối, gục đầu xuống: “Có thể thu hoạch gì chứ? mà chuyến thực sự khiến suy nghĩ nhiều, tiếc nuối duy nhất là mang theo máy ảnh, mà di động thường xuyên rơi tình trạng tín hiệu. Ở đấy nhà cửa, phòng ốc đều sụp đổ… Lần đầu tiên thấy c.h.ế.t ngay mắt , đầu tiên thấy nhiều chuyện cảm động đến …”
Triệu Tử Khanh ngước mắt An Noãn Noãn: “Đó là tất cả những gì cảm nhận .”
An Noãn Noãn trộm liếc Cố Bắc Thần và Hàn Tử Mặc, hai họ còn đang chuyện hăng say, cô sang Triệu Tử Khanh: “Cậu rõ hỏi gì mà, khi tới đó chắc chắn sẽ nhiều chấn động và cảm động, nhưng cái hỏi là…”
Cô Triệu Tử Khanh sĩ diện nên vội hạ giọng : “Mình hỏi , tìm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3162-khong-thuoc-tuyp-ba-day-thich.html.]
Triệu Tử Khanh lắc đầu: “Thực thực sự tới đấy mới cố ý với Văn Tinh Tinh như . Thế giới lớn như thế, khu vực gặp thiên tai cũng lớn kém và hỗn loạn, tới để tìm một mà chẳng manh mối gì?”
An Noãn Noãn càng hạ giọng nhỏ hơn, nắm lấy tay Triệu Tử Khanh: “Mình hỏi , giờ tìm đối tượng ? Cầu đều hai lăm tuổi đấy.”
Triệu Tử Khanh hất tay An Noãn Noãn : “Không thật sẽ c.h.ế.t , đáng ghét..”
“Ha ha…” An Noãn Noãn hai tiếng, vuốt bụng : “Cậu xem, sắp mà còn bay nhảy khắp nơi thế … tìm một . Mình giới thiệu cho một , đáng tin cậy cũng . Đàn ông như thế tay nhân lúc còn sớm, nếu bỏ lỡ dịp … qua hai lăm tuổi thì tìm ai .”
“Hừ hừ ~” Triệu Tử Khanh hừ hừ hai tiếng, quỷ dị An Noãn Noãn: “Cậu lắm, hoá và Cố Bắc Thần dùng thủ đoạn!”
An Noãn Noãn đạp chân Triệu Tử Khanh: “Miệng quạ đen, và là… haiz, như thế nào nhỉ? Xem như là định mệnh . Bây giờ đang chuyện của mà, đừng về bọn nữa, bọn đều là vợ chồng già !”
“Ha ha ha…”
Mê Truyện Dịch
Triệu Tử Khanh đủ : “Cậu mà giới thiệu thì tám phần là của Cố Bắc Thần, đúng ?”
“Người của Cố Bắc Thần thì ? Nếu mà thì thôi, theo thấy, còn chướng mắt đấy.”
Triệu Tử Khanh nổi giận: “Nói, là ai? Dám chướng mắt bà đây ~”
An Noãn Noãn ghé tai Triệu Tử Khanh, thầm: “Vương Tranh, đại đội trưởng đội cảnh vệ của Cố Bắc Thần. Lát nữa tới nhà , nhớ để ý một chút.”
“Ha ha ha…” Triệu Tử Khanh lớn: “Chị đại , gặp qua .” Dứt lời, cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Các phương diện đều tồi, nhưng mà thuộc tuýp bà đây thích!”