Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 317:1 Quả nhiên đã xảy ra chuyện

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:55:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong viện Giang Nam.

Trong phòng ngủ của An Noãn Noãn, Triệu Tử Khanh chỉ huy Mẫn Khả Khả và Trương Tiểu Hà bố trí phòng ở.

Ngoài cửa, Cố Bắc Thần dựa khung cửa, thật lâu , gõ vài cái lên cánh cửa: “Noãn Noãn, xong ?”

Triệu Tử Khanh trả lời An Noãn Noãn: “Từ từ, gấp cái gì, bụng Noãn Noãn lớn như , chúng đương nhiên chầm chậm mới .”

Vài phút , Cố Bắc Thần tiếp tục gõ cửa: “Triệu Tử Khanh, đừng với là cô ở trong đó mưu sát vợ và con của bổn soái? đấy?”

Triệu Tử Khanh nhíu chặt mày, trừng trừng An Noãn Noãn đang hì hì, hùng hùng hổ hổ : “Đầu của đàn ông của chắc chắn tật, nếu bôi đen bà đây như ?”

An Noãn Noãn tiếp tục vẽ mấy hình ngộ nghĩnh lên bụng : “Haiz, so đo với gì, kêu gào với như là bạn đấy. Nếu là khác mà gào to như thế còn lười để ý đó.”

“Hứ ~” Triệu Tử Khanh khinh thường bĩu môi: “Nói vợ chồng cấu kết với việc còn là nhẹ đấy.”

An Noãn Noãn càng tươi hơn: “Không văn hóa thật đáng sợ, rõ ràng là phu xướng phụ tùy ?”

“Ha ha ha ~” Triệu Tử Khanh lắc đầu.

Dưới sự chỉ huy của Triệu Tử Khanh, phòng ở như hóa phép mà biến thành bộ dáng An Noãn Noãn .

Triệu Tử Khanh thực sự dùng chiêu “quan báo tư thù” khó Cố Bắc Thần: “Cố Soái, quỳ một gối xuống đất, ngửa đầu, hôn mặt cục cưng…”

Mặt An Noãn Noãn đỏ ửng, cô Triệu Tử Khanh: “Này, chụp cái mà…”

Cố Soái quỳ một gối xuống thảm: “Chụp , ai bảo chụp?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3171-qua-nhien-da-xay-ra-chuyen.html.]

Nửa giờ , An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần lật xem kiệt tác của Triệu Tử Khanh.

“Tử Khanh, thực sự quá tuyệt vời, nếu mở một studio chụp ảnh thì quá đáng tiếc. Đây là ảnh chụp gốc hề PS mà còn gấp mấy ảnh của mấy studio nổi tiếng…”

Triệu Tử Khanh ngờ Cố Bắc Thần sẽ phối hợp như . Cô nghĩ, một đàn ông cao cao tại thượng như chắc chắn sẽ phối hợp để chụp mấy tư thế “tươi mát”, nhưng ai ngờ chỉ cần An Noãn Noãn thì đều vô điều kiện phối hợp!

Triệu Tử Khanh nhướn mày: “Không sớm thì muộn cũng sẽ mở một studio chụp ảnh cho chính , nhưng mà, Cố Soái , nếu mở studio thì sẽ lấy mấy tấm ảnh của hai để tuyên truyền quảng cáo đấy.”

Cố Bắc Thần nhíu mày: “Không .”

Dứt lời, Cố Bắc Thần hờ hững Triệu Tử Khanh: “Dám cầm ảnh nhà bổn soái quảng cáo…” Nói đến đây, Cố Bắc Thần lạnh lùng Triệu Tử Khanh, gằn từng chữ: “Thì chắc chắn studio của cô mở cửa buổi sáng sẽ đóng cửa ngay buổi chiều.”

Triệu Tử Khanh Cố Bắc Thần như thì sợ tới mức rùng một cái, trộm về phía An Noãn Noãn, dùng khẩu hình với cô: “Người đàn ông của chẳng đùa là gì cả.”

An Noãn Noãn , khẽ đẩy Cố Bắc Thần, đang cực kỳ nghiêm túc một cái: “Anh gì thế? Tử Khanh đang đùa đấy, thể là thật ?”

Triệu Tử Khanh là một phóng khoáng, hào sảng, giống như Văn Tinh Tinh, những còn mang theo “dã tính”, tuỳ tính và ít thù hằn ai. Vậy nên dù thấy Cố Bắc Thần như cũng mang thù mà thu thập gia sản nhét vali, cầm một chiếc máy ảnh tay, : “ thể chụp ảnh trong vườn và xung quanh nhà ? Thế chắc vi phạm quy định đúng ?”

Tuy rằng bây giờ là cuối mùa thu đầu mùa đông nhưng phong cảnh cùng kiến trúc của “Đại viện Giang Nam” là tuýp Triệu Tử Khanh thích, vì khi còn nhỏ cô cũng từng sống trong một ngôi nhà gạch xanh tường trắng điển hình của vùng sông nước Giang Nam như thế .

….

Mê Truyện Dịch

Đến thời gian thuốc và mát xa của Cố Bắc Thần, Vương Tranh và Mẫn Khả Khả tới kéo ngoài.

An Noãn Noãn : “Mình chụp ảnh với , tiện thể chụp cho mấy tấm bên ngoài nữa. Nói thật, cũng thích nơi !”

Triệu Tử Khanh vội vàng xua tay: “Đừng, đừng tìm phiền toái cho . Bụng lớn như , gánh nổi trách nhiệm . Cậu nghỉ …”

Loading...