Thấy An Noãn Noãn dùng ánh mắt buồn bã , Cố Bắc Thần lúc mới tiến đến gần giường bệnh, xổm xuống, cúi đầu hôn nhẹ lên gương mặt của con trai đang ở gần cô.
"Oa Oa..." Con trai mà lên.
An Noãn Noãn cau mày, vẻ mặt chán ghét : "Bộ râu của đau con ~"
Người nào đó chán ghét sờ sờ cằm: "Vẫn mà!"
An Noãn Noãn buồn bực: "Anh da thịt dày, hai đứa mới sinh hiểu !"
Cố Bắc Thần đó nhận sai: "Được , một lát nữa định xong ba con em, sẽ tắm rửa và cạo râu, ?"
An Noãn Noãn lúc mới cong lông mày : "Tắm rửa xong ngủ mới phòng bệnh thăm con trai, nếu phép !"
Các y tá và bác sĩ xong hai mắt sáng lên, vợ nhỏ nhắn của quân trưởng quả đúng là đem vị quân trưởng quyền thế và độc đoán nào đó ăn sạch !
Sau khi An Noãn Noãn đuổi Cố Bắc Thần , hỏi Từ Phượng Chi về việc đặt tên cho các con, vốn dĩ Cố Bắc Thần đặt tên cho các con , mấu chốt là dựa theo tên của một nam và một nữ, bây giờ đột nhiên đập cho Cố quân trưởng hai đứa con trai, cái tên cũng tạm thời lấy .
Từ Phượng Chi : "Biệt danh của hai đứa, con đặt ! Còn tên đại danh, ông nội và bà nội , họ đến đặt tên cho cháu chắt.” Nói xong, Từ Phượng Chị An Noãn Noãn : “Có vẻ, tên bà nội ông nội nghĩ xong , chính là qua đây thăm cháu chắt đó đặt tên, già mà cũng đều dễ thương như trẻ con!"
Lão gia tử và lão thái thái khi thấy hai đứa chắt tranh giành như sắp đánh , chạy đến ôm chầm lấy, quan trọng vẫn còn cô Cố Bối Bối và ông nội Cố Vỹ Thành, ở bên căn bản đụng tay .
Cố lão tướng quân ôm cả tay, lão phu nhân thấy đứa nhỏ, đưa tay bế lấy đứa trẻ khỏi vòng tay ông lão.
“Không vẫn còn một đứa nữa , bà tranh với gì?” Lão gia tử lớn tiếng hét với lão phu nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3322-co-soai-vua-chinh-vua-ta.html.]
Cố Bắc Thần cau mày: "Hai ông bà nhỏ tiếng một chút, doạ con trai con sợ bây giờ, nó mới sinh vài giờ thôi."
Lão phu nhân chằm chằm lão gia tử: “ .” Bà xong từ trong vòng tay Từ Phượng Chi bế lấy đứa em trai, hôn lên, khuôn mặt già đầy nếp nhăn khi càng thêm thoải mái.
Bà cụ xoa nhẹ lên mặt và bàn tay nhỏ bé của tiểu tử : "Thật dễ thương, đôi mắt đen láy trông giống như Bắc Thần của chúng , haha!" Dáng vẻ lớn như hôn đủ đứa trẻ, bổn soái nào đấy mà nhăn mặt.
Lão gia tử lão phu nhân hiệu: “Bà già, đưa lão nhị cho , hai đứa đều ôm một cái, haha…” Lão gia tử một bên là bé gấu nhỏ, ha ha lớn, hai thằng nhỏ trong mắt vẫn còn tích chút nước ông cụ đang điên khùng!
Cố Bắc Thần cau mày: “Lão ngoan đồng!"
Vì để dễ nhớ tên, An Noãn Noãn đặt biệt danh cho lớn là đại bảo, nhóc thứ hai là nhị bảo, phân biệt cho dễ nhớ!
Nghe lão gia tử và lão phu nhân vì cái tên lên kế hoạch lâu , gọi là “Cố Nhất Minh”, em gọi là “Cố Nhất Hằng” chỉ mấy từ thôi, ông lão cân đo đong đếm trong một thời gian dài.
Có điều cái tên cũng phù hợp với ý của Cố Bắc Thần, nào đó vội vàng lấy cái tên vội vã đến phòng bệnh của An Noãn Noãn để tranh công nhận thưởng!
An Noãn Noãn nhíu mày: "Cái tên cũng , nhưng mà như ông nội và bà nội bọn trẻ theo con đường của ."
Cố Bắc Thần nhíu mày: "Con trai theo con đường của bố nó gì , bọn chúng lớn lên nhất định theo con đường của bố nó!"
An Noãn Noãn trợn tròn mắt: "Em mới , con trai em lớn lên nhất định những gì chúng thích!"
Cố Bắc Thần xa, cúi đầu hôn lên chóp mũi An Noãn Noãn: "Điều đàn ông yêu thích nhất là ôm phụ nữ yêu ngủ, lẽ nào em con trai chúng ..."
Mê Truyện Dịch
"Này! Anh thể nào trông giống một quân trưởng hả? Một chút chính trực cũng !" An Noãn Noãn trừng mắt nào đó lên án .