Cố Bắc Thần nhanh chóng   khi cúp máy,  liền chặn  điện thoại, vươn tay  An Noãn Noãn đáng yêu: "Đỡ   toilet."
“Hả?” An Noãn Noãn kinh ngạc hô một tiếng.
Cố Bắc Thần  xuống  vợ  hổ của , và chỉ tay  chân của , "Chồng của cô  thương đấy, Cố phu nhân”
An Noãn Noãn trợn tròn mắt: "Vừa     tự   tới đây ?"
Cố Bắc Thần cong lên khóe mắt: "Giờ   cử động  nữa , nhanh lên."
Gương mặt bánh bao của An Noãn bánh vẫn ngẩn ngơ, cẩn thận giúp   toilet: "Anh tự  giải quyết ,  chờ ở cửa."
An Noãn Noãn trầm giọng  với Cố Bắc Thần: "Quân trưởng,  đừng   là  thể tự  giải quyết , tay củaanh  vẫn còn lành lặn đấy!"
Cố Bắc Thần liếc  An Noãn Noãn một cách khó hiểu, giơ tay lên xoa đầu cô.
An Noãn Noãn nũng nịu chạy  khỏi nhà vệ sinh.
Lúc , điện thoại di động của Cố Bắc Thần vang lên mấy tiếng, chắc là tin nhắn nhắc nhở, An Noãn Noãn giúp  dọn dẹp giường, thu dọn đồ đạc  bàn đầu giường, ngước mắt lên liền  thấy vài dòng chữ.
Tin nhắn là do Cố Bối Bối gửi, quả nhiên     đến trọng tâm, nội dung tin nhắn lúc  là: “Anh ơi, Mục Thanh Tuyết  về , cô   thể sẽ đến bệnh viện thăm ."
An Noãn Noãn nhanh chóng thu hồi ánh mắt như thể cô đang  trộm sự riêng tư của ai đó  tiếp tục công việc của .
Sau khi giải quyết vấn đề xong, Cố Bắc Thần mở cửa phòng tắm và  .
An Noãn Noãn bước nhanh tới đỡ lấy cánh tay của : "Sao   gọi ? Đừng dùng chân giẫm  mặt đất."
Thực  vết thương  nghiêm trọng, nhưng mấu chốt là xương mắt cá  gãy, nên   cẩn thận, nếu    quân trưởng Cố sẽ ở  đây  viện .
An Noãn Noãn đỡ Cố Bắc Thần  xuống và nhắc nhở: "Vừa  điện thoại của  đổ chuông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-34-tin-nhan.html.]
Cố Bắc Thần cầm điện thoại mở ,  nhíu mày   An Noãn Noãn: "Noãn Noãn?"
"Uh ~"
An Noãn Noãn vẫn  quen với việc Cố Bắc Thần luôn gọi cô là Noãn Noãn một cách trìu mến, cho nên  nào cô cũng  tiếng gọi Noãn Noãn của   cho cả    tự nhiên.
“Có chuyện gì ?” Bởi vì An Noãn Noãn  xem tin nhắn   nên bây giờ trong lòng càng thêm phức tạp, cô  tự thuyết phục bản  rằng, khi  chuyện cô   thẳng  mắt của Cố Bắc Thần, nhưng bây giờ   vấn đề.
Cố Bắc Thần  An Noãn Noãn: “Nhìn   chuyện.” Tuy giọng  của    giống như khi  đang  lệnh cho lính của , nhưng  mang theo bá đạo  thể kháng cự.
An Noãn Noãn đảo mắt  Cố Bắc Thần: "..."  mặt lộ  vẻ bất bình.
Cố Bắc Thần  cô: "Gọi y tá tới đây dọn dẹp. Hôm nay sẽ  nhiều  đến đây, em  chuẩn  để đối phó với họ."
"Là, là những ai?"
Cố Bắc Thần  nheo  lông mày: "Có một vài lãnh đạo, đến chủ yếu là để an ủi một chút, chỉ vài phút đồng hồ và mấy chiến hữu  thiết cùng  , em  tiếp đãi họ một chút."
"Ồ!"
Cô    sợ, cũng   là cô  từng  thấy những   chức quyền lớn, nhưng nếu như Mục Thanh Tuyết đó đến đây thì ?
Lãnh đạo của Cố Bắc Thần đến  sớm,  khi  thấy An Noãn Noãn,    đùa giỡn vài câu, Cố Bắc Thần  ánh mắt  đấy và  khi  vài lời xong thì liền rời .
Các chiến hữu vỗn dĩ  đến mấy tốp nhưng   lãnh đạo gọi điện thoại mắng và  cho phép họ  đến nhiều như , sợ ảnh hưởng đến quân trưởng Cố nghỉ ngơi, cuối cùng chỉ  hai  đến, cả hai đều là  là bạn  của Cố Bắc Thần.
Cho đến giữa trưa, đồ ăn   bảo vệ giao đến, An Noãn Noãn đang giúp Cố Bắc Thần ăn súp, đột nhiên, ngoài cửa  hai tiếng gõ cửa.
"Mời  ..." An Noãn Noãn đáp và tiếp tục  những việc cô đang   tay.
Mê Truyện Dịch
“Mẹ?” Cố Bắc Thần  ngờ rằng  bước  hóa   là   - Từ Phượng Chi.