Cố Bắc Thần lời nào, hít mây nhả khói, ngước mặt liếc mắt phụ nữ mặt: “Nói.”
“Lần trở về, tụi chị sẽ nữa, cha và cũng bình phục những gì xảy năm đó , tụi chị cũng cần thiết gánh chịu nỗi đau nữa, dù bên ngoài như thế nào cũng bằng nhà của .”
Cố Bắc Thần gật đầu: “Được, , bác trai và bác gái của , còn Tư Nam ở đó quân đội nên trợ cấp như thế nào, khi nào sẽ chuyên môn phụ trách khoản trợ cấp, nếu các cô ở Hải Thành thì cần chằm chằm chuyện , mà cũng thời gian. Về phần chị, chị thể rời khỏi nhà họ Cố bất cứ lúc nào, ai cản đường của chị cả.”
Cố Bắc Thần xong một lèo, liền đưa mẩu t.h.u.ố.c lá tay lên miệng hút một thật mạnh, từ từ phun vòng khói , đó ném mẩu t.h.u.ố.c lá xuống chân, dùng một chân chà thật mạnh, xoay về phía biệt thự chính: “Chị dâu, thong thả tiễn.”
Đột nhiên, Chu Hiểu lao đến, ôm lấy eo của Cố Bắc Thần từ phía , chôn mặt ở lưng của : “Bắc Thần, đừng đối xử với chị như ? Đừng đuổi chị , đừng đuổi chị khỏi nhà họ Cố ? Chị, chị gả cho em, nhưng chị sẽ yên lặng mang con gái chị tiếp tục chị dâu của em ……”
Cố Bắc Thần thật sự nghĩ tới Chu Hiểu một từng dịu dàng hiền thục, trong nhà họ Cố công nhận là vợ da mặt dày như thế, thật sự cho cảm thấy đang giá với họ c.h.ế.t cho , uổng công Cố Nam Thần đào tim dào phổi mà đối đãi với phụ nữ , ngờ rằng , phụ nữ gấp chờ nổi gả cho em họ của chồng , thật đúng là khiến lòng lạnh lẽo.
Mê Truyện Dịch
“BUÔNG, RA.” Cố Bắc Thần lạnh lùng quát phụ nữ ở đằng .
“Chị buông.” Chu Hiểu ôm eo Cố Bắc Thần, tham lam hít mùi hương của , mấy năm nay sống ở Toronto quá đủ , mỗi đêm khuya tĩnh lặng, cô cố ý suy nghĩ về Cố Tư Nam, nhưng khi đôi mắt nhắm , thứ mắt là biểu cảm lạnh lùng thờ ơ của đàn ông tên là Cố Bắc Thần , cho cô quên , chiếm , cái loại cảm giác thấy nhưng chạm quá đau khổ……
Cố Bắc Thần mạnh mẽ xoay , kéo cánh tay của Chu Hiểu khỏi , ném phụ nữ xa vài bước giống như ném rác rưởi, nghiến răng nghiến lợi : “Chu Hiểu, cô còn mặt mũi nữa ? Thật sự là trong lòng nguội lạnh cho họ của .”
Trọng tâm của Chu Hiểu định, lui về phía vài bước ngã ở mặt đất, khiến m.ô.n.g của cô đau đớn, dù cũng là một cái cầu hình vòm lát bằng gạch xanh, mặt dùng hoa lan tử la và hoa tường vi, một cái hành lang dài dựng bằng vài loại dây đằng lăng tiêu, sử dụng để hóng mát mùa hè.
“Ha ha~” Chu Hiểu ở đất, khổ: “Cố Bắc Thần, tin chỉ cần thời gian một phút là thể huỷ hoại ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3562-loi-ay-cua-chi-dau-sai-roi.html.]
Cố Bắc Thần nhíu mày, tới nữa, rốt cuộc phụ nữ từng che giấu cỡ nào ở mặt Cố Nam Thần? Hay là, sự thật đúng như lời cô , chồng của cô c.h.ế.t vì Cố Bắc Thần nên bây giờ cô mới trở thành cái dạng ?
Con ngươi sắc bén của Cố Bắc Thần híp , nhấc bước chân nặng nề một bước hai bước đến gần Chu Hiểu dừng , phụ nữ ở mặt đất từ cao xuống: “Nói, cô chuẩn hủy hoại như thế nào? Hả?”
Âm thanh từng chữ từng chữ cảm giác như phát từ trong lỗ mũi, thấy rằng đàn ông đang cực kì tức giận.
Chu Hiểu vẫn ngước mặt lên , đối diện với ánh mắt hung ác của Cố Bắc Thần: “ rằng Cố soái hiện giờ đang cưng chiều vợ đến mức thiên lý, tin loạn ầm ĩ ở đây một hồi , là Cố soái vô lễ với , thì……”
“Chị dâu câu là sai .” Một giọng quen thuộc vang lên ở phía lưng Cố Bắc Thần, ngay đó là tiếng giày da của An Noãn Noãn cộp cộp giẫm lên gạch xanh, đến gần về phía hai họ.
Nghe thấy tiếng, Cố Bắc Thần từ từ đầu , phụ nữ đang hùng hổ tới, lông mày nhíu chặt mấy phần: “Noãn Noãn?” Anh thật sự bất ngờ khi thấy An Noãn Niên đột nhiên xuất hiện ở chỗ .
An Noãn Noãn bỏ qua Cố Bắc Thần, trực tiếp vươn tay về phía Chu Hiểu: “Chị dâu, để em kéo chị lên! Trời giá rét ở đất lạnh.” Trong giọng của cô hề một chút tức giận nào.
Chu Hiểu ngã m.ô.n.g thật sự đau, nhưng thấy thần thái thản nhiên tự đắc của An Noãn Noãn thì trong lòng thoải mái, khinh thường hừ lạnh : “Không cần phiền phức, thể tự lên.”
Chu Hiểu nhe răng trợn mắt tự bò dậy từ mặt đất, chuẩn bỏ chạy lấy .
“Chậm .” An Noãn Noãn một câu đó chặn ở mặt Chu Hiểu, về phía Cố Bắc Thần : “Thần, về .”