“Phụt ~” An Noãn Noãn chơi cái trò cung tâm kế gì ! Cô trực tiếp Chu Hiểu tiếng, liếc mắt phụ nữ đang vẻ một cái: “Chị dâu, em xin trịnh trọng nhắc nhở chị, em tai thính mắt tinh, chị đừng đội cái mũ gì lên đầu của chồng em, cho chị , cái tâm tư nhỏ của chị nên nhân lúc còn sớm mà thu hồi , giấu cho , lẽ em sẽ còn gọi chị một tiếng chị dâu ở mặt khác, nếu thì……”
Chu Hiểu vô tội lắc đầu: “Chị hiểu em đang cái gì?”
Khoé môi An Noãn Noãn cong lên : “ , đừng diễn kịch ở mặt , vô dụng thôi, thật đấy.”
Chu Hiểu thật sự ngờ tới An Noãn Noãn là loại phụ nữ như thế , giống như trong tưởng tượng của cô , cô nhíu mày, nhỏ nhẹ : “Noãn Noãn đúng ! Đây chính là đầu tiên chị và em gặp , chị thật sự nên với em như thế nào, rõ ràng chị là hại……”
Chu Hiểu nức nở lau nước mắt : “Bắc Thần, em , em luôn luôn quấn lấy chị, chị…… hức hức…… chuyện mà truyền ngoài, chị sống ……”
Mê Truyện Dịch
“Chát.” An Noãn Noãn tát thẳng mặt Chu Hiểu mà hề một chút dấu hiệu báo nào, đánh cho Chu Hiểu nhất thời ngưng nức nở, tiếng của cái tát đặc biệt vang dội ở trong màn đêm tĩnh mịch.
Ngay cả Cố Bắc Thần đang trốn ở một bên thấy cũng ngây ngẩn cả , mới đầu tưởng phụ nữ đáng c.h.ế.t Chu Hiểu đánh Noãn Noãn của , nhưng mới thì phát hiện phụ nữ c.h.ế.t Chu Hiểu mới là bụm mặt, mới yên tâm, tại chỗ nhúc nhích.
An Noãn Noãn chỉ Chu Hiểu đang ngơ ngác: “Tiện nhân mà còn vẻ. Tưởng là kiểu ngốc bạch ngọt , là cô cho rằng Cố Bắc Thần não tàn, là ở trong mắt Chu Hiểu cô nhà họ Cố chúng nhược trí hết ? Hoặc là cút, hoặc là để cho tay đưa cô gặp cha của cô, ngược hỏi một chút đường đường là giáo viên đại học dạy loại con gái ngoan như thế ?”
Chu Hiểu cũng là bắt nạt kẻ yếu, xem vợ của Cố Bắc Thần dễ đối phó chút nào, cô đang ở sân nhà họ Cố của , cho dù như thế nào cũng vớt chỗ gì, lớn chuyện, ăn trộm gà thành mà còn mất nắm gạo.
Chu Hiểu ngước mặt lên, trừng mắt mắt An Noãn Noãn: “Hôm nay cho cô chiếm tiện nghi, nhưng mà cô nhớ kỹ, là Cố Bắc Thần thiếu .”
Nhìn xe thể thao của Chu Hiểu bay nhanh rời khỏi, An Noãn Noãn siết chặt nắm đ.ấ.m giẫm giày cao gót về phía biệt thự chính, cô Cố Bắc Thần theo phía cô, nhưng mà cô để ý đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3572-an-noan-noan-noi-bao.html.]
An Noãn Noãn tức giận bước sảnh lớn, phát hiện Từ Phượng Chi đang lo lắng ở trong sảnh lớn, tay bà cầm một ly sữa bò. Sau khi thấy An Noãn Noãn, sắc mặt Từ Phượng Chi hoảng loạn về phía cô: “Đã trễ thế còn tiễn xong ?”
An Noãn Noãn cũng định gây chuyện lúc Tết nhất như , cong cong khóe môi: “Dạ, còn mấy em họ, chị họ gì đó, nên tán gẫu thêm vài câu. Mẹ, nghỉ ngơi sớm một chút ! Ngày mai còn một đợt nhỏ nữa đó!”
“Được, , lên lầu liền đây.” Từ Phượng Chi chuyện, cảnh giác con trai, về phía An Noãn Noãn: “Vậy hai con cũng nghỉ ngơi một chút , ngày mai chỉ phụ trách xem cháu trai của thôi, nhưng hai con còn bận việc đó.”
“Con !” An Noãn Noãn đáp lời Từ Phượng Chi xong liền bước lên cầu thang về phía phòng riêng của họ.
An Noãn Noãn phòng ngủ, chuẩn đóng cửa nhốt cái đuôi ở ngoài cửa, nhưng mà hình như nào đó luôn thể cô đang suy nghĩ cái gì, cửa đẩy , Cố Bắc Thần giành một bước phòng ngủ, xoay một cái túm An Noãn Noãn đang trừng mắt ở phía phòng ngủ, gót chân đá cái cửa rầm một cái đóng , vươn tay khóa trái.
Sắc mặt An Noãn Noãn lạnh lùng trừng mắt Cố Bắc Thần, hất tay của lui về phía vài bước: “Cút ngay.”
“Noãn Noãn, chuyện , em giải thích.” Cố Bắc Thần cũng bực bội xé rách cổ áo của xuống, cởi tây trang vứt sang một bên ghế sô pha.
“Không , quá đủ .” An Noãn Noãn tức giận đá văng cửa phòng tắm, nào đó cũng theo bước tới, giữ chặt cổ tay của cô: “Người phụ nữ c.h.ế.t chính là điên……”
An Noãn Noãn bỗng dưng xoay trừng mắt với Cố Bắc Thần: “Cô là điên? Vậy là não tàn ? là hoa dại cỏ dại gì cũng dính , ghê tởm .”
Trách mấy ngày hôm Sở Kiều Kiều châm chọc mỉa mai , cho dù Sở Kiều Kiều cô thì còn phụ nữ khác! Chẳng lẽ Sở Kiều Kiều Chu Hiểu ?
“Ha~” Cố Bắc Thần nhạo một tiếng, đôi tay nắm lấy bả vai của An Noãn Noãn, cắn răng cả giận : “Em thà như chứ tin ? Mẹ nó, ngoài trừ dính lấy em cũng từng đụng tới phụ nữ khác , rốt cuộc là đời lão tử trêu ai chọc ai, mà đám đàn bà ghê tởm đó luôn gây rắc rối cho lão tử.” Dứt lời, Cố Bắc Thần ôm An Noãn Noãn trong lồng ngực, cằm đặt lên hõm vai của cô oan ức : “Vợ ơi, cuộc sống cũng cách nào……”