Sắc mặt của An Noãn Noãn  chút chấn động nhưng trong lòng loại  một dự cảm chẳng  lành gì. Vừa  Cố Bối Bối  những gặp  Tô Hướng Đông mà còn gặp  Dương Mai  nữa. Cô chỉ đành : “À! Bối Bối ngày mai còn   du lịch cho nên  về  . Vốn dĩ con bé cho rằng chỗ   vui. Kết quả con bé phát hiện băng tuyết ngập trời,   gì  thể chơi  nên  về nhà chuẩn , thuận tiện giúp  chồng  trông cháu.”
“À, thì  là !” Dương Mai hiểu  gật gù.
Cố Bắc Thần và Tô Hướng Đông cũng chỉ uống rượu như bình thường thôi. Cố Bắc Thần  về phía Dương Mai đang kéo An Noãn Noãn   chuyện phiếm thì  nha đầu nhà   đơn thuần . Quan trọng là  nào đó nhỏ mọn, chỉ ước  thể lợi dụng  khoảnh khắc dính  với An Noãn Noãn. Anh  về phía An Noãn Noãn: “Noãn Noãn.”
An Noãn Noãn  với Dương Mai: “ qua đó xem xem. Một lát   .”
Dương Mai   giống như bạn bè lâu năm: “Đi . Cô xem Cố Soái đối xử  với cô như . Chúng  đều  ngưỡng mộ, ghen tỵ với cô đấy. Ha ha!”
Sau khi tiếng hoan hô của   trong buổi tụ họp gia đình đan xen   kết thúc, An Noãn Noãn  Cố Bắc Thần túm lấy eo đưa về viện tử độc lập của .
Trên đường ,  nào đó còn xem như thành thật. Vừa  trong cánh cửa lớn của phòng chính thì Cố Bắc Thần  còn thành thật nữa. Cánh tay to lớn thô ráp của  véo lên cái eo nhỏ của cô thử độ đàn hồi: “Ừm! Sau khi sinh con xong còn  thêm cục thịt nhỏ bé, vẫn thoải mái.”
Mê Truyện Dịch
“Ấy! Anh  thể giống như dáng vẻ của một quân trưởng ? Bên ngoài  còn  cảnh vệ của  nữa đấy!” An Noãn Noãn trừng mắt tố cáo  nào đó.
“Bọn họ đều  ngoài cửa lớn. Ai dám  bệ cửa sổ của bổn soái  góc tường chứ?”
 Cố Bắc Thần căn bản  để ý đến sự tố cáo của An Noãn Noãn mà đụng tay đụng chân các kiểu. An Noãn Noãn cắn răng: “Có   uống nhiều  ? Em  nấu canh giải rượu cho  uống.” Dứt lời, An Noãn Noãn liền  về phía căn bếp nhỏ của Cố Bắc Thần.
Cánh tay   nào đó bắt . Qua một lát, trọng tâm   định, An Noãn Noãn liền ngã  trong lòng của Cố Bắc Thần,   đùi của . Tiếp đó,  nào đó cúi đầu, mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt và mùi rượu sộc  mũi của An Noãn Noãn.
“Ưm... Anh  gì thế? Không   là tối nay ở lễ đường lớn các   hoạt động ? Ưm ưm...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3702-biet-duoc-vi-sao-nuong-chieu-em-khong.html.]
Câu  của An Noãn Noãn    Cố Bắc Thần nuốt  miệng...
Cố Bắc Thần trực tiếp bế  trong lòng lên, một chân đạp cửa phòng ngủ. Hai  đồng thời lăn  chiếc giường lớn mà  nào đó mới chuẩn  cách đó  lâu.
An Noãn Noãn dùng hai tay đẩy n.g.ự.c Cố Bắc Thần , mang theo giọng  cầu xin: “Anh đừng như    ? Đợi, đợi tới tối   ?”
“Ha ha...” Cố Bắc Thần trực tiếp đè lên  phụ nữ nào đó mà  lớn.
An Noãn Noãn tức giận cắn răng, dùng hai tay bịt miệng  nào đó : “Anh đừng   điên cuồng như   ? Bị cảnh vệ của   thấy em cũng  còn mặt mũi  khỏi tiểu viện  của  .”
Cố Bắc Thần cúi đầu hôn lên lông mày, ấn đường, sống mũi cho đến môi cô. Anh chỉ ước  thể hôn lên mỗi một ngũ quan của cô. Cố Bắc Thần  hôn An Noãn Noãn  buồn bực : “Noãn Noãn,   vì  bổn soái cưng chiều em như  ?”
An Noãn Noãn     đó hôn đến mức choáng váng đầu óc,   trời nam đất bắc là gì. Cô tức giận đẩy n.g.ự.c Cố Bắc Thần , lấy  : “Anh,  chiều chuộng   lúc nào? Em, em   gì hết. Hức hức...”
Cố Bắc Thần  . Rõ ràng còn đang nhẹ nhàng như hôn lên châu báu hiếm thấy. Trong chốc lát  biến thành cắn khiến An Noãn Noãn phát  đủ loại âm thanh.
“Em   vì  chồng em chiều em?” Người nào đó   cái miệng đó bắt đầu  càn. Tất cả những tín hiệu nguy hiểm  nhắc nhở An Noãn Noãn. Cô c.h.ế.t chắc .
An Noãn Noãn đột nhiên thấy   . Cô giữ tay Cố Bắc Thần : “Đừng mà! Người  cố ý thôi! Đương nhiên    vì   cưng chiều em . Bởi vì em xinh  đó.”
Cố Bắc Thần ngừng  tất cả  động tác. Đôi mắt đen như mực  chằm chằm  mắt của An Noãn Noãn. Cổ họng động đậy, cúi đầu cắn lên vành tai xinh xắn của An Noãn Noãn: “Bởi vì bất cứ lúc nào em cũng  thể khiến bổn soái mất khi định lực và năng lực tự khống chế.”