Cố Bắc Thần nhanh chóng vuốt lưng cho An Noãn Noãn: "Em chứ?"
An Noãn Noãn dùng sức xua tay, Cố Vy Vy bà nội: "Mẹ... Xem những lời kìa, khiến cho con bé nghẹn luôn ."
An Noãn Noãn nhanh chóng quơ tay : "Không chuyện gì ạ, chuyện gì ạ!" Đến mức hai má càng lúc càng đỏ bừng.
Bà nội quá thật đáng sợ, mới đến nhà thì liền sinh con, cô còn thể nhanh hơn nữa !
Đầu óc cô xoắn , kết hôn với Cố Bắc Thần một giây phút nào cả.
Dựa theo lời của bà nội, chẳng lẽ thật sự tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng sinh em bé ?
Bà nội chừng mắt Cố Vy Vy, đạo lý: "Những gì đều là những chuyện vô cùng đắn!" Nói xong bà liền An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần: "Bắc Thần, Noãn Noãn, bà và ông đều là những gần đất xa trời, nếu ở giây phút cuối cùng thể thấy con của các cháu thì sẽ mỉm mà rời , đời liền uổng phí! Ha ha!" Bà nội cao hứng như thể sắp thấy chắt trai đến nơi.
Thấy An Noãn Noãn lời nào, vẻ mặt còn thẹn thùng, bà nội liền tính toán: "Đoán chừng là bà ngoại của Noãn Noãn và bà cùng suy nghĩ với , đúng Noãn Noãn?"
Ối, bà đầu óc thật sự nhanh, An Noãn Noãn chằm chằm Cố Bắc Thần, nhưng nọ chỉ nhàn nhạt tất cả mà lời nào, căn bản cũng ý giúp cô giải vây.
"Bà ngoại con... khá , cũng quá gấp như ." An Noãn Noãn trái lương tâm mà dối.
Mê Truyện Dịch
Bà nội đành dời lực chú ý lên cháu trai, về phía Cố Bắc Thần: "Bắc Thần, thể , lời bà nội con hết ? Chuyện sinh con thì nhanh chóng sinh, con sắp sang tuổi ba mươi , thể kéo dài thêm nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-381-thao-luan-ve-chuyen-sinh-con.html.]
Cố Bắc Thần vốn vì chuyện lớn hơn An Noãn Noãn gần mười tuổi mà trong lòng khúc mắc, vì cô gái nào đó mấy gọi chú Cố mà "canh cánh trong lòng", nhưng bà nội cứ thế trực tiếp . Bà nội sinh con thì sinh con , qua chuyện tuổi tác cơ chứ.
Thấy Cố Bắc Thần bà nội đến khuyết điểm mà vẻ mặt trở nên xám xịt, khoé miệng An Noãn Noãn khẽ cong lên, lén lút trộm nào đó, liền Cố Bắc Thần bắt quả tang.
Chân mày nào đó khẽ nhếch, An Noãn Noãn, trả lời bà nội, giọng vô cùng nhẹ nhàng êm tai: "Con bà nội, con và Noãn Noãn thảo luận , chỉ là đăng kí kết hôn, đợi đến khi vết thương của con bình phục thì sẽ cân nhắc đến chuyện sinh cháu đích tôn cho ."
Vẻ mặt tươi của An Noãn Noãn lập tức cứng , giờ phút trong lòng cô cứ liên tục một câu một câu mắng chửi tổ tiên tám đời của Cố Bắc Thần.
Bà nội hài lòng, lập tức lấy một chiếc vòng ngọc chuẩn từ , kéo tay của An Noãn Noãn mà đeo lên, cô còn kịp phản ứng, bà vỗ vỗ tay cô: "Cái con cần đeo! Đây chính là đồ gia truyền của nhà chúng !"
"Bà nội, cái quá quý giá, con, con thật sự thể nhận..." Bây giờ cô còn chuẩn cái gì cả, gì về Cố Bắc Thần, thì thể sinh con cho nhà bọn họ đây!
Bà nội mất hứng, khiển trách: "Làm mà thể nhận, con chính là con dâu đời thứ tám của nhà họ Cố, vật nhất định đưa cho con, đeo , chuyện gì thì đừng tháo xuống."
An Noãn Noãn liên tục khép mở miệng, ánh mắt cầu cứu về phía Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần thâm ý khác mà An Noãn Noãn, thản nhiên : "Bà nội kêu em đeo, thì em cứ đeo ."
Cố Bắc Thần xong, cánh tay liền duỗi kéo vòng eo xinh của An Noãn Noãn lòng.