Trong phòng khách chính của Cố gia, các trưởng lão hai bên chào hỏi xuống, hôm nay hai tên nhóc kháu khỉnh bụ bẫm liền như trở thành món thịt heo xào chua ngọt, đến cũng tìm kiếm hai nhóc thối.
Từ Phượng Chi và lão phu nhân mười vạn điều yên tâm, ngay lập tức thấy hai nhóc mắt thì mới thở phào nhẹ nhõm .
Ngay khi hai v.ú nuối bế hai đứa bé bước tới, họ thấy nhiều đang trong phòng khách, đều đưa đứa bé cho ai mới thích hợp?
Sở lão gia thấy hai đứa nhóc kháu khỉnh ở cửa thì còn tâm trạng chuyện, ông lão hai đứa trẻ ở cửa thật lâu, trong mắt thể che giấu vẻ vui mừng kích động, lão phu nhân ánh mắt cũng thể chờ đợi nữa về phía An Noãn Noãn bên cạnh: "Đây là con của cháu và Bắc Thần ?"
Lâu An Noãn Noãn vẫn bình tĩnh sự ngạc nhiên, tựa hồ quen hai đứa trẻ, ngây ngốc gật đầu, thuận miệng đáp: ", đúng..."
Cố Bắc Thần bình tĩnh sớm dậy đồng thời đem hai đứa con trai từ trong tay v.ú nuôi, đưa cho Sở lão gia và Sở lão phu nhân: "Nào, đến cho thái gia gia (ông cố) và thái nãi nãi (bà cố) ôm cái nào. "
Cố Bắc Thần xong mới về phía lão phu nhân nhà và hỏi: "Bà nội, vai vế cháu sai chứ!"
Lão phu nhân Cố gia là một già tinh tế, suy nghĩ của đứa cháu trai chứ, liền cố ý trừng mắt với Cố Bắc Thần: "Bà là một bà già lẩm cẩm , gì phân rõ ràng vai vế chứ, cháu thế nào thì là thế , haha!"
Những khác cũng haha theo, trọng điểm lúc những già cũng chỉ thích con cháu quây quần bên !
Mê Truyện Dịch
Vẻ mặt của Từ Phượng Chi trong vài phút lắm, bởi vì từ khi ông lão và bà lão Sở gia bước nhà đến giờ, hai đứa cháu trai bế tay bà thì , quan trọng là hiện tại, con trai đưa cho Sở lão gia, Sở lão phu nhân nào là , nào là hoa quả, còn ngừng dặn dò bà quản gia tiên đem điểm tâm lên cho của Sở gia ăn lót bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3831-lay-vo-roi-quen-ca-me-ruot.html.]
Cô con dâu , đang ở giữa hai vị trưởng bối Sở gia, hàn huyên chuyện gia đình, hỏi han ân cần, trêu chọc hai đứa nhỏ.
Còn Vu Ninh và Sở Việt , cũng ngừng tít mắt, ngừng trêu chọc hai đứa trẻ.
Lại những của Cố gia bọn họ, trở thành vật trang trí, căn bản việc gì cả!
Từ Phượng Chi trong lòng thầm mắng, quả nhiên sinh con sói mắt trắng, lấy vợ quên cả , nhất định là đang đến con trai của Từ Phượng Chi bà!
Người quản gia già đến để thông báo liệu đại tiệc trăm ngày bên nên bắt đầu , những thiết của cả hai từ những trong niềm vui của bản hồn trở .
Cố Bắc Thần đầu và thấy đang trừng mắt chằm chằm, chỉ thông minh của cũng cao như , chỉ một cái là thể lĩnh hội nhiều thứ, vì giao tiếp mới dễ dàng và thoải mái như !
Sau khi Cố Bắc Thần nhận ánh mắt ghen tị trắng trợn của , An Noãn Noãn : “Noãn Noãn, tiên hãy mau chóng đưa con trai cho và bà nội bế , để bà nội và ông nội bên nghỉ ngơi một lát, còn đến tiệc trăm ngày nữa."
Lão phu nhân và lão gia tử Sở gia thấy ánh mắt thèm và đố kị của Từ Phượng Chi, gần như cảm thấy mệt mỏi, ôm chặt lấy hai đứa bé dễ thương nỡ để khác bế .
Vu Ninh suy cho cùng là một phụ nữ thông minh, nhanh chóng cho ông cụ và bà cụ một cái , : "Ba, , tiên giao đứa nhỏ cho ông nội và bà nội của chúng bế , ba cũng chuẩn chứ, lát nữa còn tham gia tiệc trăm ngày của đứa bé!”