Từ Phượng Chi vốn định là tự lái xe , nhưng trong lòng đổi ý, về phía Cố Bắc Thần: "Mẹ xe của con ngoài, vợ thị trưởng đang chờ!"
Cố Bắc Thần đối với chuyện thừa lúc lên xe cũng ý kiến, gật đầu: "Vậy ."
Cố Bắc Thần chậm rãi lái xe khỏi nhà họ Cố, xe đến bên cạnh bà Sở liền ngừng .
Từ Phượng Chi xuống xe , đầu về phía chỗ mà con trai và An Noãn Noãn đang : "Bắc Thần, cùng con xuống chào hỏi bà Sở, nên bồi thường cho chứ đúng ? Chuyện vốn là con sai , chúng xin tha thứ, chứ chuyện cứ để như , ai cũng đều khó xử."
Cố Bắc Thần nhíu mày: "Mẹ, con cảm thấy chuyện bé xé to, loại chuyện , là duyên phận , nếu như ngày hôm đó nhầm chỗ, thì cũng chỉ thể rằng con và cô Sở duyên phận mà thôi, con sai chỗ nào? Mẹ xem cái gì sai?"
Từ Phượng Chi khiển trách: "Đứa nhỏ thật là, với con như thế nào đây, gì thì cũng là vợ của thị trưởng, mặt mũi với quan hệ bên thì vẫn duy trì ."
Cố Bắc Thần nhếch chân mày: "Bà Cố, con trai của ngài với ngài , ngài như là đang dùng con trai ngài đệm chân cho ngài. là kết hôn , còn theo chân bọn họ cái gì? Không , ngài mau xuống , đừng chậm trễ và Noãn Noãn về nhà nghỉ ngơi."
An Noãn Noãn hai má đỏ lên, trộm Cố Bắc Thần, hai tay đang nắm chặt, móng tay gần như ghim da thịt, nhưng cô vẫn cong môi chào tạm biệt với Từ Phượng Chi, cho dù Từ Phượng Chi chút phản ứng với lời tạm biệt của cô.
Sau khi Từ Phượng Chi xuống xe, Cố Bắc Thần liền ngay lập tức lái xe , đến nhà thuê của An Noãn Noãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-391-tam-rua-cho-ban-soai.html.]
An Noãn Noãn nhíu mày: "Không cần , sẽ mang những đồ thường dùng qua." Nói xong, cô Cố Bắc Thần: "Anh cũng thật là, kêu xuống chào hỏi vợ của thị trưởng, cũng cắt miếng thịt nào ."
Cố Bắc Thần xoa nhẹ đầu của An Noãn Noãn: "Đây là lo em sẽ ghen ."
An Noãn Noãn khinh bỉ nào đó: "Mới , Sở Kiều Kiều là con gái của thị trưởng, đây chỉ là đứa con gái quê mùa, thể so sánh với .”
Cố Bắc Thần trầm mặc phụ nữ bên cạnh, lát , một giọng trầm ấm vang lên: "Em, Sở Kiều Kiều ?"
Mê Truyện Dịch
Đáy mắt An Noãn Noãn càng thêm sáng ngời, lắc đầu, ngốc ngốc : "Anh đang chuyện , Sở Kiều Kiều là cao quý như thế thể quen cơ chứ, ha ha!" Nói xong, khuôn mặt vẫn là biểu cảm tươi : " thể quen một như Sở Kiều Kiều, quan trọng là Sở Kiều Kiều nổi tiếng như , cô cũng khó."
Cố Bắc Thần cô thật lâu, gật đầu: "Thật , cùng là con mà thôi, cái gì mà thể so sánh." Nói xong, đưa tay, mu bàn tay lành lạnh tiếp xúc nhẹ gương mặt cô, cố ý cong khoé môi: "Tại mặt đỏ như ?"
An Noãn Noãn ho khan vài tiếng, quản gia đang lái xe cho bọn họ hôm nay, đến chị Dương, trốn tránh tay , nhẹ giọng cảnh cáo: "Trên xe đó, cư xử đàng hoàng một chút, chú Cố."
Cố Bắc Thần phụ nữ nào đó mà nở nụ , yết hầu trượt lên trượt xuống, suy nghĩ lập tức nhớ đến buổi chiều thảo nguyên đó...