Cố Bắc Thần hạ quyết tâm, đêm nay bất kể thế nào cũng nghĩ cách thể của cô gái , chứng minh một chuyện.
Dù cho giải phẫu bỏ sẹo bằng tia laser, những dấu vết của viên đạn lưu thì thể nào loại bỏ triệt để, huống chi còn ở vị trí nhạy cảm trí mạng như .
Dừng ở Ngân Hà, chú quản gia đợi đến khi Cố Bắc Thần lên lầu mới rời .
Vừa mở cửa, Cố Bắc Thần liền ngây ngẩn cả , An Noãn Noãn bên cạnh, vẻ mặt đang nghiêm túc , cũng nghiêm túc với cô: "Anh nghĩ là chúng nhầm , Cố phu nhân."
An Noãn Noãn hì hì : " trang hoàng nhà ở cho quân trưởng thành bộ dạng thế , quân trưởng đại nhân tức giận ?"
Cố Bắc Thần xoa xoa đầu An Noãn Noãn : "Làm thể tức giận , Noãn Noãn vui vẻ là ."
An Noãn Noãn vì lời của Cố Bắc Thần mà trong lòng trở nên vô cùng ấm áp, thật sự nhiều năm như , ngoại trừ bà ngoại thì ai với cô những lời ấm áp như .
Căn nhà rộng lớn như , khắp nơi đều là màu xanh của cây cảnh, trong nhà tăng thêm ít đồ đạc và đồ trang trí, sàn nhà và đồ dùng trong nhà sạch bóng dính một chút hạt bụi nào, ngay cả rèm cửa cũng là một màu tím mơ mộng dễ thương.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần duỗi lưng một cái : " là lấy vợ khác. A! đây mới là cảm giác gia đình , đỡ lên lầu."
Thời gian chị Dương hầu trong nhà họ Cố cũng ngắn, cho tới bây giờ cũng phát hiện vẻ mặt của chủ, đặc biệt là trong mười năm gần đây, chỉ cần chủ về nhà thì cả gương mặt đều căng hết mức, khiến trong nhà sợ tới mức tránh như tránh ôn dịch.
Chị Dương nở nụ , xem cô bé là đúng chủ thích !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-392-tam-rua-cho-ban-soai.html.]
Chị Dương ở lầu khắp nơi từ phòng bếp đến sân thượng, bóng lưng của hai đang lên cầu thang: "Cậu chủ, cô chủ, căn phòng do nhân viên dọn vệ sinh của công ty dọn ? Sạch sẽ như cũng cái gì."
"Là và Cố..., cùng với cảnh vệ của cùng dọn dẹp, cô cần dọn dẹp , chỉ cần nấu chút cháo, nấu xong thì cứ về nhà là , cơm tối sẽ tự nấu." An Noãn Noãn .
Về nhà? Dương Tẩu trộm Cố Bắc Thần: "Cậu chủ..."
Người đàn ông nào đó ôn thuận phụ nữ thấp hơn một lớn, chậm rãi ngước mắt về phía chị Dương: "Không , chuẩn đủ nguyên liệu nấu ăn cho phòng bếp xong thì cô cứ tan về nhà , nơi cách nhà cô xa, cô cũng cần mỗi ngày ở nơi , bữa sáng cũng cần ."
Dương Tẩu cảm động rơi nước mắt : "Như ... chủ..."
Người quân trưởng nào đó tức giận, nhướn mày: "Có cái gì mà , nơi là do Noãn Noãn định đoạt. Đi , chuẩn nguyên liệu nấu ăn xong thì cứ về nhà với con ."
Trên lầu, An Noãn Noãn hỏi Cố Bắc Thần: "Quân trưởng thị sát tất cả các phòng lầu ?"
Cố Bắc Thần nhướn mày, hít một , vẻ mặt nghiêm trang An Noãn Noãn, "Quân trưởng cần tắm rửa, Cố phu nhân, em nên hầu hạ bản soái quần áo tắm rửa, miệng vết thương thể dính nước."
Cố Bắc Thần nghiêm trang xong, bộ dạng chăm chú mắt của An Noãn Noãn, chờ đợi thái độ của cô.
An Noãn Noãn rõ thật sự lâu thoải mái tắm rửa, mắt cá chân của thật sự thể dính nước, cô cắn môi , sắc mặt đỏ ửng như quả đào, đặc biệt là vành tai thanh tú của cô đỏ như quả đào chín mọng, lắp bắp : ", lấy nước, tự rửa sạch sẽ, đó lau cho ..."