An Noãn Noãn chút kinh ngạc về Cố Bắc Thần, một đàn ông lạnh lùng hiểu phong tình như thể lời như , liền nghiêng đầu : “Này! Cố Bắc Thần, sẽ chơi nhạc cụ ?”
Không đều con trai nhất định sẽ chơi một loại nhạc cụ nào đó ? Đặc biệt là con trai nhà giàu càng thêm chú trọng bồi dưỡng phương diện , nhưng cô thật sự Cố Bắc Thần khi còn nhỏ cùng thời thanh xuân bộ dáng gì!
Cố Bắc Thần nhấp đôi môi mỏng, vẻ bất đắc dĩ lắc đầu, thêm biểu tình thất bại đến cực điểm : “Em cũng , là một tài nữ tinh thông cầm kỳ thư họa, cho nên, khi còn nhỏ lão nhân gia ngài ở phương diện âm nhạc bồi dưỡng con trai như khỏi cũng đặt hết tâm tư, dám , Từ phu nhân đặt công sức đứa con trai so với đứa nhỏ Cố Bối Bối đều nhiều hơn ít, đáng tiếc~”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần nhạt nhẽo lắc đầu: “Con trai Từ phu nhân, trời sinh thiên phú âm nhạc, ngược là mỗi đều chọc bà tức đến hộc máu, cho nên, dứt khoát từ bỏ đây, bổn soái hiện giờ cái gì cũng đều .”
Cố Bắc Thần xong đột nhiên sửng sốt : “A đúng , chỉ một chút đó, tiêu, chính là thổi tiêu ~ bất quá lâu qúa thổi , cũng mấy thứ đó ném nơi nào .”
An Noãn Noãn đầu tiên là vui sướng khi gặp họa to: “Mẹ đối với cũng quá nhân từ, nếu là em, liền đánh, cầm chổi đánh, đánh tới khi học mới thôi. Bất quá, , thổi tiêu học như thế nào? Nhạc cụ cổ đó nha, chú Cố, xem cũng quá ngu ngốc trong âm nhạc nha ~”
Cố Bắc Thần nhíu mày, đè đầu An Noãn Noãn xuống: “Lại kêu chú Cố liền thu thập em, hừ!”
An Noãn Noãn đương nhiên lĩnh hội thu thập cô trong miệng Cố Bắc Thần ý tứ gì!
Liếc mắt nào đó một cái: “Hừ ~ đang khen ngợi , như thế nào haiz!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4061-dua-xe.html.]
Khóe môi Cố Bắc Thần lạnh nhạt, vẻ bất đắc dĩ, đưa tay hướng khuôn mặt đang tức giận của An Noãn Noãn xoa nhéo: “Ngồi yên, giờ đang đoạn đường đông đúc, đừng ảnh hưởng chồng em lái xe, chút nữa sẽ cho em cảm thụ một chút thế nào là tốc độ đem đến kích thích!”
Lúc An Noãn Noãn mới phản xạ , mới cảm giác như hiểu , sườn mặt Cố Bắc Thần, cố ý áp xuống cỗ vui sướng thình lình nảy lên trong lòng, hỏi: “Hôm nay mang em ngoài chơi ?”
“Vẫn luôn mang em ngoài chơi, nhưng thời gian! Hơn nữa một năm chúng kết hôn, nhiều chuyện xảy quá, gì cơ hội, là bổn soái mang em chơi.”
Hóa , trong suy nghĩ của Cố Bắc Thần, ở những năm tháng thanh xuân, cảm giác ưu việt quá nặng, cùng với bạn bè từ nhỏ, em trèo tường trốn học, chính là cả ngày ở quán bida, hoặc là sân bóng, giáo viên dám gọi điện thoại thông báo cho phụ , cho nên những năm học sơ trung của Cố Bắc Thần trôi qua mơ màng hồ đồ như thế, lúc lên đến cao trung mới bắt đầu học tập, nhưng nền tảng , vị thiếu gia nào đó mệt chết, lúc đó bỏ ít công sức, chung quy cũng đạt tâm nguyện của ông cụ trong nhà, Cố Bắc Thần thuận lợi học trường quân đội.
Cho nên, trong kiếp sống quân đội của Cố Bắc Thần, cá nhân đổi, ở trong nhận của , cả đời tuổi tác ham chơi nhất chính là ba năm sơ trung, mà kiếp sống bộ đội đặc chủng gian khổ lúc càng trở nên thêm lạnh lùng, đối với tình cảm nam nữ cơ hồ gì hứng thú, nhạt nhẽo vô cùng, kết hôn, tuy rằng cưới một phụ nữ là như ý nguyện, nhưng trong hiểu của Cố Bắc Thần về hôn nhân, kết hôn, chính là hai cùng sinh con cái, sinh hoạt, mà cũng từng cảm thấy bản cùng khác gì khác biệt.
dần dần phát hiện An Noãn Noãn đối với hôn nhân và tình cảm của hai giống như nghĩ.
Cái cô là thứ tình cảm thấu hiểu thể cùng lên, là tình cảm vợ chồng chút tình cảm lãng mạn, mà tình cảm vợ chồng thường tôn trọng như khách, thứ tình cảm mà hôn nhân giống như một cuộc buôn bán, hôn nhân mà trẻ tuổi hiện giờ.
bản Cố Bắc Thần thông suốt, cả ngày đều vội vội vàng vàng, về nhà lúc nào cũng chuyện đó cùng cô, An Noãn Noãn buồn bực cực kỳ, đành đối nào đó oán giận, cô còn nếm thử qua cảm giác yêu đương!