Lại là “Kít ~” mộ tiếng, Cố Bắc Thần sạch sẽ lưu loát phanh gấp một cái, xe dừng đỉnh núi, trong sân của một loạt những căn nhà màu trắng, mái hiên mười mấy nam nữ trẻ tuổi đang , nháy mắt, từng đôi mắt thể tưởng tượng trừng mắt về phía bên , tư thái dừng xe của Cố soái.
Ai cũng nghĩ vị Thái Tử nhà họ Cố mấy năm đua xe thế nhưng thắng vị nhà họ Trình?
Cố Bắc Thần để ý những ánh mắt chờ mong, kinh ngạc sùng bái từ bên ngoài, chỉ tắt động cơ xe, tháo dây đai an , nghiêng về phía An Noãn Noãn, thấy cô vẫn chút thất thần, liền nhếch môi , giơ tay nhéo chóp mũi An Noãn Noãn, trầm giọng : “Sợ đến choáng váng?”
Đường núi như , An Noãn Noãn sợ là khả năng, nhưng cô cũng sợ, rốt cuộc hưng phấn và kích thích từ tốc độ giải tỏa ít áp lực của cô, xa xa lớn hơn so với lo lắng và sợ hãi, lẽ bởi vì lái xe là Cố Bắc Thần! Dù đây cũng là đầu tiên An Noãn Noãn tự chơi đến kích thích như , đầu tiên tham gia đua xe trực tiếp thể giữ bình tĩnh như khó , An Noãn Noãn biểu hiện vượt qua dự đoán của Cố Bắc Thần.
An Noãn Noãn lúc mới chớp chớp đôi mắt, thu hồi thần trí, khẽ lắc đầu: “Vốn đang , nhưng ……”
Cố Bắc Thần An Noãn Noãn cởi đai an : “Anh sẽ vì phần thưởng mà mạo hiểm như ?”
Cố Bắc Thần luôn cướp lời An Noãn Noãn, An Noãn Noãn vô cùng câm nín trợn trắng mắt: “Anh cần đồng não nhiều như ~”
“Ha ha ~ thôi!” Cố Bắc Thần sang sảng, tiếp theo nháy mắt liền cúi , đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi An Noãn Noãn: “Xuống xe, lúc thể ở đây ngắm mặt trời lặn.”
Trong lúc những lời Cố Bắc Thần kịp từ ghế phía lấy một chiếc áo khoác dày hơn khoác lên An Noãn Noãn: “Bên ngoài gió lớn.”
An Noãn Noãn ngây ngốc Cố Bắc Thần, cả giống như một con rối gỗ mặc kệ để Cố Bắc Thần giúp cô mặc lên áo khoác.
Thấy An Noãn Noãn dùng một loại ánh mắt như , Cố Bắc Thần cố ý nhướng mày: “Em nên dùng ánh mắt như chồng em.”
An Noãn Noãn khỏi đỏ ửng hai bên má: “Anh……” Cô như thấy quỷ, hai đều hai đứa con nhưng tại luôn cảm thấy đàn ông mỗi đều để lộ một mặt khác như , là vô ý là ẩn ý gì đây? Hơn nữa mỗi đều thể cô say đắm đốt nóng tâm tư của thiếu nữ, mặt đỏ mới là lạ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4081-vo-ban-gai-van-la.html.]
Thấy cô thẹn thùng như , Cố Bắc Thần dứt khoát trêu đùa với cô, cầm hộp thuốc cùng bật lửa, xuống xe.
Ở thời điểm An Noãn Noãn còn kịp bước xuống, Cố Bắc Thần vòng qua đầu xe bên , kéo cửa xe bên ghế phụ, đưa tay đỡ lấy nóc xe: “Xuống xe nào.”
Một đám phía ngươi , ngươi, vốn dĩ ồn ào thanh âm quá lớn, rốt cuộc vị Thái tử gia tính nết quái dị như , mấy năm đều cùng chơi nữa, nhiều năm trôi qua rốt cuộc thấy mặt, cũng thể như bình thường mà đem Thái Tử gia vui đùa qua !
“Người phụ nữ Cố thiếu mang tới còn tồi nha ~”
“Đâu chỉ là tồi, thấy bộ dáng ân cần của Cố thiếu , phỏng chừng kỹ thuật cũng !”
Mê Truyện Dịch
Đây là mấy vị công tử âm thầm .
“Cắt~ Ánh mắt Cố thiếu vấn đề , cô nhóc còn phát dục đấy~”
“ xem cô là trần trụi ghen tị ! Cô gái chỗ nào phát dục, dáng tồi, phía ưỡn còn cảm giác!”
“Ánh mắt mấy vấn đề , cô ăn mặc quê mùa như con dế già, mấy từ nơi nào thấy dáng cô tồi? Từ nơi nào thấy cảm giác?”
Đây là âm thanh mấy cô gái chanh chua ghen ghét.
An Noãn Noãn bước khỏi xe, quả nhiên gió núi lớn, phóng mắt xa, giờ phút ánh chiều tà của mặt trời đem bộ tầm của cô đều như phủ một mảnh vàng lấp lánh, ghé mắt qua, từ đỉnh đầu đến quanh cơ thể Cố Bắc Thần đều ánh nắng chiều tà bao phủ, giờ phút tất cả bức xúc bình luận nhỏ nhặt xung quanh đều nháy mắt dừng , từng đôi mắt kinh ngạc ngắm Cố Bắc Thần cùng An Noãn Noãn!