Trình thiếu chuẩn phần lễ vật cũng dụng tâm, liền e dè : “Nghe , Cố thiếu mới hai đứa con trai, cho nên hai lễ vật là dành cho hai vị công tử, còn công chúa bằng ngọc , đương nhiên là cho đây!”
An Noãn Noãn vốn câu của Cố Bắc Thần cùng vị thiếu gia họ Trình , “ gây nhiều phiền toái cho cô”, cho nên Trình thiếu xong, An Noãn Noãn đưa mắt Cố Bắc Thần, Cố Bắc Thần vẫn như cũ cô bằng ánh mắt nuông chiều khiến phụ nữ khác phát điên, đôi mắt của đàn ông vốn đen nhánh sâu thẳm, như hai mặt hồ sâu thấy đáy, sáng quắc chăm chú khuôn mặt phụ nữ, trông vẻ càng tâm hôn thêm kinh sợ!
Cố Bắc Thần cứ như An Noãn Noãn, dư quang liếc mắt Trình thiếu một cái: “Vậy cảm tạ Trình, món đồ chơi mặt hai đứa con nhận lấy, chờ bọn chúng trưởng thành, nhất định mang hai đứa nó tới cửa bái phỏng chú Trình của bọn nó.”
Những lời của Cố Bắc Thần, những đàn ông bên cạnh phụ họa, tỏ vẻ chúc mừng cùng hâm mô ghen ghét đầy khách sáo, mà mấy xong cũng hiểu là phụ nữ chỉ là cái đồ chơi mà thôi, như càng , so với mắt thấy Thái Tử gia một phụ nữ tư sắc thường thường độc chiếm xem vẫn chán!
Cố Bắc Thần vĩnh viễn chỉ chú ý trọng điểm, buông một câu cũng thèm quan tâm phản ứng của những khác, giơ tay nhéo lấy chóp mũi An Noãn Noãn: “Vậy con búp bê chính là của cô nhóc nhà chúng .”
“Oa ~ phốc ~”
Mê Truyện Dịch
Có nên chụp một bức ảnh đây, đăng lên mạng, để vị Thái Tử phi nhà họ Cố thấy, xé mặt đóa xanh đây?
Chỉ cần nghĩ như , liền hành động kèm, loại chuyện chụp ảnh , chỉ cần một chụp, hai, ba đều bắt đầu chụp theo……
Cố Bắc Thần thu hồi tươi mặt, quét mắt về phía Trình thiếu, Trình thiếu lập tức hiểu , về Lâm Phong đang ngay bên cạnh: “Nói bọn họ đình chì chụp ảnh, chụp thì xóa , đây là quy củ bàn bạc hôm nay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4101-co-soai-do-mat.html.]
“Được.” Lâm phong lệnh xong nhanh chân qua ngăn cản những đó chụp ảnh.
Có một diện mạo đặc biệt thanh tú như một bé gái, nhiều nhất là bộ dáng học sinh cao trung, cô đến gần An Noãn Noãn, đối cô gật đầu, : “Người , chị thật đúng là may mắn nha! Chúc mừng chị!”
An Noãn Noãn ôm hộp quà quá lớn trong lồng ngực, chỉ thể đối với cô gái gật đầu mỉm : “Cảm ơn!”
Lúc , Trình thiếu về phía Cố Bắc Thần: “Vậy kết thúc, cùng một cổ trấn dân tộc gần đây ăn bữa cơm?” Trình thiếu , ngón tay chỉ về hướng một phía khác của đỉnh núi, dù ngược sáng, nhưng vẻ càng giống tranh vẽ những trang web, thật sự xinh !
Nghe những lời của Trình thiếu, An Noãn Noãn liếc Cố Bắc Thần, cái liếc mắt thực phức tạp, Cố Bắc Thần lập tức trả về cho cô một đôi mắt rõ vui vẻ hờn giận, môi mỏng khẽ nhếch, đem đầu mẩu t.h.u.ố.c lá trong tay ném thùng rác cách đó xa.
“Khu vực đều là sản nghiệp của Trình đây, ngày cũng thiếu thời gian trở đây ăn uống, mang cô về nhà!” Cố Bắc Thần buông xuống một câu, về phía Trình thiếu, tươi đến cao thâm khó đoán: “Cậu hiểu !”
Cố Bắc Thần xong liền lôi kéo An Noãn Noãn: “Đi thôi.”
Một đám đôi mắt nháy mắt liền trừng lớn, ánh mắt đám phụ nữ vẫn luôn đuổi theo xe của Cố Bắc Thần, đến khi thể thấy bóng dáng nào nữa mới chịu thu hồi ánh mắt, giận dỗi , thật vất vả mới thấy Thái tử gia một , bỏ lỡ như thế!
Chiếc xe bắt đầu vững vàng xuống núi, ánh đèn đường mờ ảo phản xạ cửa kính.