Nếu như bây giờ ‘Xưởng thủ công Văn An’ của cô thành lập một dây chuyền sản xuất thủ công tiêu chuẩn ở Hải Thành, như cô thể chiêu mộ một ít nữ công (chỉ việc thêu thùa, may vá) , mà mấy vị quân tẩu nếu hứng thú thì cũng thể đến chỗ cô học tập, cứ như ‘xưởng thủ công Văn An’ của cô thể kinh doanh sản phẩm của chính , cũng cần đặt thêm nhiều sản phẩm linh tinh khác, ngược thể nổi bật sản phẩm của xưởng các cô lên.
Còn về phía Cố Bối Bối, mắt cô vẫn hiểu rõ hình thức kinh doanh của cô , nhưng thông qua quãng thời gian quan sát trong lúc thử trang phục, cô cũng vài kết luận. Đầu tiên, tiệm quần áo đó là sản nghiệp của riêng Cố Bối Bối, độc lập với nhà họ Cố. Hơn thế nữa, với cửa hàng như , cho dù là hướng dẫn mua sắm, phối đồ gì đó, tất cả đều cần phụ nữ ? Đây còn là một cơ hội thuận lợi quá !
“Chụt~” An Noãn Noãn đang một cách say mê thì Cố Bắc Thần hôn một cái thật kêu lên miệng!
“Á!” An Noãn Noãn hét lên một tiếng chói tai: “Anh, cái gì , đang chuyện nghiêm túc đó !”
Người con gái nào đó lập tức đưa tay lên lau miệng sang trừng mắt Cố Bắc Thần.
“Chụt~” Khi An Noãn Noãn vẫn còn đang nghiêm túc, Cố Bắc Thần tiếp tục hôn một cái lên cạnh mặt cô!
Lần nữa , đến cả Tiểu Lưu phía cũng vạ lây đánh trượt tay lái một chút.
Vương Tranh cũng sắp chịu nổi , lên tiếng nhắc nhở: “Đại ca, kiên nhẫn chút , đừng ảnh hưởng tới Tiểu Lưu đang lái xe, an là hết đó!”
“.............” Trong nháy mắt cả An Noãn Noãn đều !
Giây tiếp theo, An Noãn Noãn nổi lên sát khí, cô đưa tay lên kẹp cổ của Cố Bắc Thần: “Ngoan ngoãn chút .”
Cố Bắc Thần cong khóe môi, gật đầu: “Này cô gái, em mưu sát chồng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4152-em-muon-muu-sat-chong-hay-sao.html.]
“Vậy để em xuống , để em tự .” An Noãn Noãn vẫn tiếp tục tóm lấy cổ Cố Bắc Thần, nhưng với bàn tay mềm mại của An Noãn Noãn thì chỉ cho thêm thoải mái thôi!
Chiếc xe chạy thẳng một đường đến cửa biệt thự nhà họ Cố. Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn xuống từ hai bên cửa xe, dặn dò Vương Tranh và Tiểu Lưu một câu đường cẩn thận nhà.
Hai đều nhịn mà tìm con trai, mới một ngày gặp mà thấy nhớ quá, đặc biệt là An Noãn Noãn, cho cùng thì hai đứa nhỏ cũng do cô mang nặng đẻ sinh . Còn về Cố Bắc Thần, là một quân nhân bận trăm công ngàn việc bên ngoài, hầu hết thời gian đều ở nhà, chỉ mấy ngày phép như thế , mà cả ngày thấy con trai, nếu nhớ nhất định là dối! cũng đồng hồ, giờ thì chắc chắn con trai đưa ngủ !
Quả nhiên, An Noãn Noãn chen chân Cố Bắc Thần, giành phòng con trai , nhưng thấy bóng dáng hai đứa nhỏ trong phòng, trong lòng An Noãn Noãn dâng lên một cảm xúc sợ hãi.
An Noãn Noãn chạy chỗ đầu cầu thang: “Quản gia……..”
“Vâng, , , thưa thiếu phu nhân, cô dặn dò gì ……” Quản gia nhanh chóng khoác áo khoác chạy từ căn phòng tầng một.
“Hai đứa nhỏ ? Sao thấy chúng hết ?” An Noãn Noãn gấp gáp hỏi .
“À, hai chủ bà chủ ôm đến chỗ hai ông bà . Bà chủ , là chủ bảo hai tối nay về nhà…..”
An Noãn Noãn đành xua tay: “Vậy thôi, chú nghỉ ngơi ! !”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn đầu , cô thấy Cố Bắc Thần đút hai tay túi quần: “Anh , em cứ từ từ thôi, mà em chịu …….”
“Cố Bắc Thần, mau biến chỗ khác cho em!” An Noãn Noãn vươn hai nắm đ.ấ.m của .