An Noãn Noãn lông mi khẽ nhấp nháy: "Tại em thuận theo Trình Thiên Vũ chứ?"
"Đây là em hiểu ! Ở Hải Thành một câu trong giới kinh doanh của những mới nổi là, chơi trong giới kinh doanh của Hải Thành, tiên hiểu Trình Thiên Vũ, chẳng khác nào em chơi với một nửa giới kinh doanh cả. Tất nhiên, ý của ông xã là, em thể học cách quan sát lòng bằng cách thấu Trình Thiên Vũ, hiểu ?"
An Noãn Noãn vẻ hiểu gật đầu: "Ừm ~" Cô ăn nhỏ thôi, gì cần hiểu nhiều, học nhiều về thuật tâm lí như !
Ba tháng trôi qua nhanh chóng.
Chỉ còn vài ngày nữa là đám cưới tập thể diễn , cũng may là đám cưới tập thể của quân đội, bọn họ gồm mấy chục cô dâu cũng cần tự chuẩn gì, dù đều tập thể, tiến hành trong quân bộ đặc chủng ở sâu trong những ngọn núi, thứ đều đơn giản, ngoại trừ váy cưới thể thiếu!
Các nhà xưởng của An Noãn Noãn và Văn Tinh Tinh bên cũng đang diễn suôn sẻ như dự kiến, Cố Bối Bối bên như hứa cũng tuyển một vài vợ trẻ tuổi con của quân nhân, đào tạo để việc trong thời gian thử việc.
Những ngày , An Noãn Noãn đang việc trong cửa hàng phố thương mại, quản lý gõ cửa bước và rằng bên ngoài một vị tiểu thư họ Trần gặp cô.
An Noãn Noãn nhướng mày liền nghĩ đến Trần Sa Sa, nhanh chóng kêu quản lý mời cô .
Quản lý cửa hàng , cô mời , , kêu An Noãn Noãn ngoài, ở cửa vài câu là .
Vì đang là giờ vàng nên cửa hàng đặc biệt đông khách, Trần Sa Sa cũng thấy cửa hàng quá đang chật ních , cô chuyện chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của , vì mới kêu An Noãn Noãn ngoài.
Tại lối của 'Thủ công Văn An', An Noãn Noãn bước ngoài liền thấy thấy bóng dáng gầy gò gốc cây.
"Sa Sa! Đến ?" An Noãn Noãn bước tới nắm tay Trần Sa Sa, từ xuống : "Thần sắc hơn nhiều , nhưng mà gầy quá, bây giờ hồi phục ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4231-tu-biet.html.]
Trần Sa Sa gật gật đầu: "Ừm! Nhờ phúc của cô, hồi phục khá , hiện tại thể thoải mái ."
“Vậy quá, quá!” Lời dứt, An Noãn Noãn kéo tay Trần Sa Sa: “Đi, phòng việc nhỏ của một lát, đó cùng ăn cơm trưa.”
Trần Sa Sa vội vàng lắc đầu : "Noãn Noãn, thấy cô đang khá bận, quấy rầy chuyện kinh doanh của cô , chỉ là tới tạm biệt với cô, ở đây cũng bạn bè, nghĩ tới cũng chỉ cô, đúng lúc đến trạm xe lửa liền ghé qua chỗ cô, qua đây với cô lời chào tạm biệt!”
"Tạm biệt? Cô ?" An Noãn Noãn cô chằm chằm hỏi.
Trần Sa Sa ngược ôn hòa : "Về thăm quê nhà, gần hai năm về nhà, còn vì cái chân , nghĩ đến khi lành lặn, về thăm chút."
An Noãn Noãn lúc mới nhận bên cạnh Trần Sa Sa một cái vali, Trần Sa Sa, thật lâu thì : "Vậy thì, hai chúng đến cửa hàng bên cạnh cùng dùng bữa nhẹ ! Vừa ăn chuyện, ăn một bữa cũng đến mức lỡ thời gian về nhà của cô chứ.”
“Vậy, phiền việc kinh doanh của cô chứ?” Trần Sa Sa chân thành hỏi.
"Không , cửa hàng nhiều như , trong đó cũng là thiết kế, nhận đơn đặt hàng vân vân, cũng trong cửa hàng bán hàng."
Mê Truyện Dịch
"Vậy !"
Một nhà hàng phố thương mại bàn ăn gần cửa sổ, An Noãn Noãn và Trần Sa Sa đến và chiếc bàn đó, hai thoải mái!
An Noãn Noãn đưa cho Trần Sa Sa một tách : "Sa Sa, khi cô về, dự định sẽ Hải Thành nữa ?”
Trần Sa Sa hai tay cầm tách , nhẹ nhàng lắc đầu: "Không , xem cha , ! Bây giờ vẫn tính toán gì."