Trần Sa Sa mặt so với cô đến công ty quảng cáo Mạt Uy hai năm giống y hệt, yên tĩnh, nhiều, khi , cô trông thoải mái với đôi mắt to tròn!
Tuy nhiên, kỹ , đôi mắt to của cô trống rỗng vô hồn, loại trống rỗng hôm nay mới An Noãn Noãn phát hiện , mà là đầu tiên lúc An Noãn Noãn gặp cô ở Mạt Uy, ấn tượng đầu tiên của Trần Sa Sa với An Noãn Noãn chính là như .
quan hệ giữa hai suy cho cùng vẫn đến mức thứ, An Noãn Noãn cũng gì mới thích hợp, đặc biệt là quan hệ giữa Trần Sa Sa và Đường Thần, thật sự dễ mở miệng !
An Noãn Noãn từ trong túi lấy một chiếc hộp gấm màu xanh lam đặc biệt xinh , mở , đưa đến mặt Trần Sa Sa: "Sa Sa, tạm biệt cũng đến khi nào mới thể gặp , đây là mấy ngày Thượng Hải công tác, mang về một đôi khuyên tai ngọc trai, cảm thấy đặc biệt phù hợp với cô, vẫn luôn bận rộn mà tặng cho cô , hôm nay vặn tặng cho cô, kỷ niệm nhé! "
Đôi mắt của Trần Sa Sa trong tức khắc liền ẩm ướt, trong chiếc hộp gấm là một đôi bông tai ngọc trai trong suốt, tay nghề và kiểu dáng vô cùng tinh xảo, Trần Sa Sa khẽ lắc đầu: “Noãn Noãn, thành ý của cô thì xin nhận, còn cái quá quý giá , thật sự thể…… "
“Cầm lấy , còn thể chứng minh sinh thời cô một bạn ở Hải Thành tên là An Noãn Noãn chứ, hả!” An Noãn Noãn , nhét hộp gấm tay Trần Sa Sa.
Trần Sa Sa cong miệng: "Vậy sẽ nhận nó, nhưng gì để tặng cô cả!"
An Noãn Noãn cầm tay Trần Sa Sa: "Được , cần khách sáo với , thấy cô bây giờ hồi phục , cô khoẻ mạnh chính là món quà tặng ."
Trần Sa Sa cong lông mày, An Noãn Noãn lâu mới : "Noãn Noãn, cô thật !"
"Vậy ? Tại ghét bản đến nhỉ!" An Noãn Noãn cố ý bộ gian xảo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4232-tu-biet.html.]
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa vẫn cô đơn và trống rỗng như cũ, luôn An Noãn Noãn như !
Cô cảm thấy họ đều trạc tuổi , An Noãn Noãn từ đầu đến cuối vẫn luôn cho cô cảm giác và ảnh hưởng đều là sự lạc quan như , nhưng cô ngược thể lạc quan , luôn cảm thấy là một xác c.h.ế.t thừa thãi đời, sống giống như một xác hồn!
Một cô gái tỏa nắng như , phụ nữ còn thấy thích, huống hồ gì là đàn ông!
Cũng lạ gì khi Đường Thần thích An Noãn Noãn đến , thích đến mức thần kì.
Thấy Trần Sa Sa đực , An Noãn Noãn ngượng ngùng , cắn môi hỏi: "Sa Sa, và cô cũng coi như là bạn cũ thuộc, cô điều gì với , cần kiềm chế ~” Cô cảm nhận rõ ràng Trần Sa Sa gì đó với cô.
Trần Sa Sa chớp mắt: "Cái cũng đều cô ?"
An Noãn Noãn gật đầu, thật: "Ừm, ."
Trần Sa Sa nhíu mày: "Thật , tiền Đường Thần đưa chữa bệnh do hung thủ bồi thường, là của ."
An Noãn Noãn một chút cũng ngạc nhiên khi thấy Trần Sa Sa thực sự chuyện, nhưng cô vẫn Trần Sa Sa : "Ừ, cũng , trả chi phí y tế cho của cô là do Đường Thần trả, nghĩ, thật sự nên như ."
Trần Sa Sa nhíu mày: "Mặc dù cho rằng trả chi phí y tế là điều hiển nhiên, nhưng sự thật là, nếu thanh toán, cũng còn cách nào đúng ! Có lẽ bản xe lăn trong suốt quãng đời còn , hoặc là đăng ký một quỹ gây quỹ cộng đồng để quyên góp tiền khắp nơi, ha ha!"