Đường Thần đến đây, nụ tỏa nắng mặt liền đóng băng , nam sinh một tiếng: "Đừng trêu chọc cô ."
Cậu nam sinh với Đường Thần cũng là em chơi với , trêu ghẹo : “Mình Đường thiếu, trúng em đó chứ?” Cậu nam sinh vòng qua Đường Thần và : "Có điều, thứ mà bổn thiếu gia coi trọng nhất chính là tình em, nếu thích, thì là của , dù bổn thiếu gia cũng thiếu bạn gái đúng !"
Một nam sinh khác bắt đầu la ó, thúc giục Đường Thần hạ gục nhỏ khi rời trường, mấy bọn họ mời Đường Thần du lịch ba ngày ba đêm ở biển Aegean, nếu như thể mang theo em gái nhỏ theo, sẽ phục vụ phòng tổng thống siêu sang trọng, nhưng nếu như dẫn theo , thì Đường thiếu một mời đám bọn họ.
Đường Thần nhướng mày kiếm, với mấy đó: "Bốn thiếu chỉ cần ba ngày, trong vòng 3 ngày sẽ tóm cô , lời các tính ..."
"Được. Quyết định như . Đường Thiếu quả nhiên dũng khí, bắt đầu ! Hiện tại cơ hội biểu diễn ngay mắt , cố lên, cố lên!!!"
Một vài đứa bạn xa ở bên cạnh reo hò cỗ vũ các kiểu, vây quanh xem náo nhiệt.
Sau đó là một phong cách cổ hủ, Đường Thần chạy tới : “Bạn học, để giúp bạn!” Vừa , nhận lấy thùng nước khoáng từ tay Trần Sa Sa, mặt nở một nụ toả nắng, nhưng mang chút hổ, dù thì, đó là đầu tiên Đường Thần chủ động bắt chuyện với một cô gái, là vì một vụ cá cược.
Mê Truyện Dịch
Còn Trần Sa Sa thì gì cả, chỉ một hành động bình thường như của Đường Thần cho sững sờ, nụ tỏa nắng mộc mạc của cho choáng váng, đôi mắt vốn dĩ to nay còn trợ to lên, đơ ngũ quan như điêu khắc của Đường Thần, đây là tật chung của tất cả các cô gái nhỏ trẻ trung ngây thơ nhẹ , họ sức đề kháng với những trai, toả nắng và giúp đỡ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4242-trong-vong-ba-ngay-tom-duoc-co-ay.html.]
Trần Sa Sa, đang mệt mỏi vì di chuyển đồ đạc Đường Thần một cách ngây ngốc như , lâu, đến khi một vài nam sinh tuyệt vọng huýt sáo với cô và Đường Thần, Trần Sa Sa mới tỉnh táo , nhắm chặt đôi mắt to của , đỏ mặt tía tai: "Cảm ơn tiền bối ~"
Khi Trần Sa Sa đến đây, liền nhướng mày, mặt cô hiện lên vô nỗi cô đơn lặng lẽ!
An Noãn Noãn đang chăm chú lắng đột nhiên nhíu mày: "Sau đó xảy chuyện gì?"
Trần Sa Sa khổ, lắc đầu: "Ba tháng , Đường Thần nước ngoài, trong ba tháng đó, thường xuyên cùng chơi. Thật , với bất kỳ lời hứa nào giữa những yêu , mà thì dám mơ mộng gì cả, đó trải qua ba tháng yên bình, ngày rời trường, đám bọn họ uống rượu, đó, Đường Thần sự thật, mới là bọn họ cá cược với , vì , đó."
“Thật là một lũ khốn nạn, Đường Thần cũng là một tên khốn nạn.” An Noãn Noãn xong cũng khỏi tức giận, ngừng chửi rủa, lấy một cô gái để đánh cược cũng quá khốn nạn .
Tuy nhiên, An Noãn Noãn cau mày : "Có điều, chừng Đường Thần cũng thích cô đó, lẽ khi bọn họ cá cược, Đường Thần cũng định giúp cô bê đồ chăng?”
Trần Sa Sa lắc đầu: "Chuyện cũng còn quan trọng nữa, vấn đề là hai năm , thực sự thể ở thành phố B nữa mới thử liên lạc qua mạng cho Đường Thần, kêu đến Hải Thành, khi đến mới phận của , đó thật sự hề là ai.”
Lúc đó Đường Thần cùng bạn bè, đều chơi những kiểu đặc biệt cao cấp, hơn nữa còn gọi lẫn là X thiếu, nhưng Trần Sa Sa gì về phận của Đường Thần.