Đã vài cạnh Đường Thần, một đang cầm bộ đàm và máy gọi món, những khác đang lau dọn bàn ăn mà An Noãn Noãn và Trần Sa Sa dùng, mà Đường Thần lười biếng ngả ghế, khi thấy những lời của An Noãn Noãn, từ từ đầu.
“Tại hỏi?” Giọng của Đường Thần nhẹ nhàng rơi xuống, An Noãn Noãn nhíu mày, đột nhiên cảm thấy chẳng lẽ mifh hỗ đủ nhiều , mà phạm sai lầm giữa hiểu lầm của Thang Mễ và Đường Thần lúc đó.
"Được ! Là nhiều chuyện quá." Sau khi An Noãn Noãn xong, liền gật đầu rời , , cô nhất định sẽ nhiều chuyện nhúng tay chuyện riêng tư của khác, vẻ như Cố Bắc Thần đúng, bất luận mối quan hệ giữa bạn bè đến , nhưng đối với tình cảm cá nhân và hôn nhân của khác, dù là bạn bè mối quan hệ như thế nào chăng nữa, thì cũng là ngoài cuộc, thể can thiệp những chuyện đó.
An Noãn Noãn cứ suy nghĩ mãi về lời khuyên của Cố Bắc Thần, trở cửa hàng của thì một phụ nữ trung niên đang ở cửa, ăn mặc giản dị, kỹ dáng vẻ trông tệ, nhưng khuôn mặt thì sần sùi vì nắng gió.
Mê Truyện Dịch
Người phụ nữ An Noãn Noãn , rụt rè : "Phu nhân, bà còn nhận ?"
An Noãn Noãn sửng sốt, nhận , chỉ là phụ nữ: "Chị tìm ?"
" , chồng lái xe trướng Cố Soái, tên Lưu Minh, đến đây là tìm phu nhân......"
“Chị dâu?” An Noãn Noãn thật cho rằng từng gặp phụ nữ , nhưng cái tên Lưu Minh quen thuộc, nghĩ kĩ , Lưu Minh, cô nhất định gặp qua , đó là tài xế xe quân dụng trướng của Cố Bắc Thần, coi là một cựu chiến binh, vài ngày về những khó khăn của .
An Noãn Noãn nhanh chóng nắm lấy tay phụ nữ: "Chị dâu ăn cơm ? đưa chị ăn! Chúng ăn chuyện."
“Không, , ăn , ăn ở nhà , phu nhân ngài ăn cơm ?” Người phụ nữ đặc biệt lịch sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4252-dung-goi-phu-nhan-nua-gia-di-may-chuc-tuoi.html.]
An Noãn Noãn nhíu mày: "Ăn chị dâu, chị cần gọi là phu nhân , cứ gọi là Noãn Noãn là , cho nó gần gũi!"
Người phụ nữ lắc đầu nguầy nguậy: "Như , Lưu Minh cũng đặc biệt dặn dò nhiều , cần tôn trọng phu nhân."
"Phụt ~ haha ~" An Noãn Noãn đến run rẩy: "Đây là ý gì chứ ~ thật sự cần khách khí như chị dâu, chị cứ phu nhân, phu nhân như , cảm thấy già mấy chục tuổi luôn !"
"A? Phu nhân cô già, trẻ tuổi giống như một nữ sinh!" Người phụ nữ cũng gì.
An Noãn Noãn cố gắng hết mức kéo gần cách với phụ nữ hơn, để chị cảm giác an và thiết, chứ cần một tiếng phu nhân hai tiếng phu nhân nữa!
Trong lòng An Noãn Noãn, phu nhân là để xưng vô với chồng đại nhân cao cao tại thượng kìa!
Sau khi An Noãn Noãn và vợ của Lưu Minh xong, gật đầu: “Vậy , chị dâu, ngày mai chị Lưu đưa chị đến “Xưởng thủ công Văn An” ở quận F của thành phố công nghiệp nhẹ ngoại ô phía Nam, em sẽ qua đó sẽ sắp xếp cho chị một thầy dạy nghề, tin rằng nhanh thôi sẽ tự việc ."
Người phụ nữ vui mừng nên gì, hưng phấn phấn nắm lấy tay An Noãn Noãn: "Phu nhân, sai , đầu óc , như , cô đồng ý cho một cơ hội học tập ?"
An Noãn Noãn gật gật đầu, vỗ vỗ mu bàn tay của chị Lưu: "Đương nhiên , chúng là một việc năng lực chứ chỉ tiêu tiền với bình hoa di động, chị dâu, chị nhất định khả năng, cố lên! Không cần gấy trở ngại cho Lưu nữa nha!”