Dứt lời, Cố Bắc Thần chậm rãi nhắm mắt , bàn tay lớn chạm  má của An Noãn Noãn: "Bản soái cả đời  coi như là viên mãn !
"Đáng ghét, ở  là viên mãn , rõ ràng là  mới bắt đầu mà!" An Noãn Noãn tức giận đ.ấ.m Cố Bắc Thần một cái.
Cố Bắc Thần bỗng khom lưng, ôm An Noãn Noãn lên, hướng về phía giường màu đỏ thẫm .
An Noãn Noãn  đặt ở  giường, Cố Bắc Thần hai tay chống ở hai bên của An Noãn Noãn, ánh mắt sáng rực  cô mà đè xuống.
Cố Bắc Thần cúi đầu  con mắt trong suốt linh động của An Noãn Noãn, giọng   mờ ám khàn đặc: "Noãn Noãn, chồng em vì em mà tổ chức một hôn lễ khác biệt như , vì để em mặc bộ váy cưới mà  buồn lòng,  nhiều chuyện như , tối nay, em  bù đắp cho chồng đấy? Noãn Noãn!"
An Noãn Noãn  cong mặt mày, khóe môi: " mà..."
"Không  nhưng mà, nhất định  bù đắp, hửm?" Cố Bắc Thần  xong liền cúi đầu xuống hôn...
Sâu trong núi lớn,  bóng đèn màu vàng trong đêm, bên trong phòng thấp thoáng bóng trúng xanh um, trong phòng ngủ ánh nến lay động cả một đêm...
Một đôi bích nhân (*),  chiếu rọi bỏi ánh nến đỏ rực,như  khắc lên ánh trăng mờ nhạt!
(*) Bích nhân: Người  như ngọc
Một nơi khác của phủ  đóng quân các thủ lĩnh cao nhất,  nhà của Mạc Thành Phi đều  tài xế đưa đến nhà ở nội thành,  nhà của Văn Tinh Tinh ở gần đó trực tiếp về huyện Cẩm Tú. Lúc ,  khi  một đám   loạn phòng tân hôn rời , Mạc Thành Phi thở dài: "Đậu má, cuối cùng đem bọn nhóc  tiễn  về ."
Mạc Thành Phi   sắp xếp chuyện ngày hôm  với mấy cảnh vệ binh ở cửa, liền phất tay: "Mấy   nghỉ !"
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4292-dem-dong-phong-hoa-chuc.html.]
Mấy  vệ cảnh binh   nở nụ , trong lòng  rõ, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của tiểu đoàn trường,  từng thấy dáng vẻ của tiểu đoàn trường như  là  thể chờ đợi  nữa !
Mạc Thành Phi đóng cửa tầng một, ngẩng đầu lên  ánh đèn ở cửa cầu thang, khóe môi cong lên, bước chân dài chạy lên cầu thang.
Bên trong phòng cưới của tầng hai.
Mạc Thành Phi rón rén đẩy cửa phòng , nhưng bên trong phòng   một chút ánh sáng nào, chỉ  hai ngọn nến màu đỏ ở tủ đầu giường phát  sáng chận chờn. Thực    nến mà là Văn Tinh Tinh mấy ngày  cùng Triệu Tử Khanh bạn  đó  dạo phố, đèn bàn nhỏ đầu giường  là quà của Triệu Tử Khanh mua để tặng cho Văn Tinh Tinh động phòng hoa chúc. Vốn là cũng  mua tặng cho An Noãn Noãn một đôi,  Văn Tinh Tinh cản , cô   đừng cái gì mua tặng cũng giống An Noãn Noãn chứ!
Để cho Văn Tinh Tinh cô  phong cách một    ! Sau đó, thì cùng Mạc Thành Phi ở trong đêm động phòng hoa chúc,  ánh nến  giống như bình thường!
Văn Tinh Tinh  mệt gần c.h.ế.t ,   cách nào tiễn mấy   náo loạn phòng tân hôn   về, cô  trực tiếp  tắm rửa. Lúc    ở  giường ngủ say như c.h.ế.t .
Mạc Thành Phi    Văn Tinh Tinh đang  cái trò quỷ gì,  nhíu mày,  tới  giường: "Tinh Tinh, em tắm ?"
"Ưm ~" Văn Tinh Tinh ở  giường giở  một cái, mơ hồ : "Ưm, em tắm . Anh chậm quá, nhanh lên chút ~ Buồn ngủ quá ~"
Mạc Thành Phi khom lưng, lật Văn Tinh Tinh trở , cúi đầu ở  môi của cô hôn lên một cái: "Em dùng cái đèn gì  hả? Đen sì sì,  bật đèn lên nhé."
"Đừng mà! Đèn   cho nến đỏ đấy,   nhiều quá, mau  tắm rửa   ngủ thôi!" Văn Tinh Tinh mơ hồ dụi dụi mắt.
"Ngủ?" Mạc Thành Phi cao giọng lên, cúi đầu cắn  môi của Văn Tinh Tinh: "Anh thấy em là    hả!?"