Mạc Thành xuống xe mở cửa xe cho Đường Thần, nhưng Đường Thần đang châm điếu thuốc, đầu , phát hiện Trần Sa Sa vẫn ngây ngốc tại chỗ, liền phất tay với cô: “Còn ngây đó gì. Qua đây.”
Trần Sa Sa bước xuống mấy bậc thang, cô đến mặt Đường Thần, còn định thần , Đường Thần kéo lấy cánh tay cô, “Lên xe.”
Trần Sa Sa lui về phía một bước, đưa mắt ngước lên Đường Thần, đôi mắt cô to tròn long lanh như một viên đá quý đang tỏa ánh hào quang sáng chói: “Đi ? ở khách sạn phía nhà hàng .” Nói xong cô còn đưa tay chỉ lên tòa cao ốc phía .
Đường Thần hút thêm một , nhả một ngụm khói: “ , nhưng mà chuyện lúc nãy chúng vẫn xong, đổi một chỗ khác tiếp, cái chỗ rách nát cho hút thuốc.”
Trần Sa Sa nhíu mày: “Không …….”
Đường Thần chút kiên nhẫn nào mà lên tiếng: “Đã qua hai năm , cô vẫn ngốc như ! thật thế nào mà Giang Thiếu Khanh thể tuyển cô nhà thiết kế nữa. Cô cảm thấy xong ?”
“.........” Trong lòng Trần Sa Sa đang cực lực mắng chửi Đường Thần vì dám bảo cô ngốc, nhưng mặt vẫn tình nguyện mà : “Vậy thì ngày mai . Ngày mai bận việc của xong, hẹn với Noãn Noãn, chi bằng chúng cùng gặp cô !”
Trần Sa Sa nhắc đến hai chữ Noãn Noãn, ngón tay đang cầm điếu thuốc của Đường Thần liền dừng giữa trung, trong lòng định sẽ nổi trận lên, đó sẽ mắng cô một trận hoặc lớn tiếng đuổi cô . mà cuối cùng, lựa chọn tiếp tục đưa điếu thuốc lên miệng, hút một , đó chậm rãi nhả một làn khói , dùng cách để ép cơn nóng giận của bản ngược trở về!
Cũng đúng, bất cứ chuyện gì của Đường Thần đều liên quan gì đến Trần Sa Sa cả. Từ đến nay cô cũng chỉ là một con gái ngây ngốc lợi dụng mà thôi, mà cũng cần thiết vì vấn đề của chính mà trừng phạt con gái ngốc nghếch .
Nãy giờ Trần Sa Sa chỉ chú tâm lo chuyện với Đường Thần, chú ý đến Mạc Thành cạnh. Đột nhiên, Mạc Thành thấy cô đề cập đến An Noãn Noãn, nhưng Đường Thần dấu hiệu nào cho thấy sắp nổi giận, thế là liền đánh bạo, đến bên cạnh Trần Sa Sa, giọng kinh ngạc: “Trần Sa Sa, thật sự là cô ?”
Trần Sa Sa thái độ của Mạc Thành dọa sợ, cô lùi về mấy bước, lúc cô mới rõ mặt đàn ông mới lên tiếng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4602-vo-tinh-gap-lai-nguoi-quen.html.]
Đôi mắt to tròn chằm chằm , cô đưa tay chỉ Mạc Thành: “Hả, vẫn còn theo Tổng giám đốc Đường ?”
Cái tên nghiện t.h.u.ố.c lá như Đường Thần dùng tốc độ nhanh nhất để hút hết điếu thuốc, ném tàn thuốc thùng rác, đó sang trừng mắt với Mạc Thành một cái, cuối cùng ánh mắt của dừng mặt Trần Sa Sa: “Ngạc nhiên như gì? Cậu theo lẽ nào theo cô ? Lên xe.”
Mê Truyện Dịch
Lúc , Trần Sa Sa Mạc Thành nhanh tay kéo trong xe: “Đi thôi, thôi! Khó lắm mới gặp quen thế , chúng cùng xuống ăn khuya một bữa chứ!”
Xe khởi động, Mạc Thành vẫn chờ một câu chỉ thị từ Đường Thần: “Tổng giám đốc Đường, đến chỗ nào?”
“Anh tìm một chỗ nào gần đây thể cho Tổng giám đốc Đường đây hút thuốc là , ở đây.” Trần Sa Sa chen Đường Thần.
“Phì~” Mạc Thành nhịn liền phì một cái.
Trần Sa Sa nhíu mày: “Mạc Thành, cái gì ? Bộ sai chỗ nào ?”
“Không .” Mạc Thành liếc sang kính chiếu hậu, nhanh chóng thu nụ , đáp cô hai chữ “ ”.
Khóe miệng Đường Thần khẽ giật: “Đến Thành Bắc.” Đường Thần dứt lời, Mạc Thành liền , lập tức gật đầu nhận lệnh: “Vâng, thưa Tổng giám đốc Đường.”
“Không, Tổng giám đốc Đường.” Trần Sa Sa lập tức phản bác, đôi mắt to tròn thẳng Đường Thần.