Trần Sa Sa đột nhiên tỉnh táo , giọt nước đọng mặt cũng thời gian che dấu, hổ đưa tay lên lau mặt, mắt Đường Thần, thì thào : "Gió biển khá lớn."
Đường Trần hiểu đây lúc để trêu chọc cô, gật đầu theo đúng ý của Trần Sa Sa: "Gió chút to, cô nên về ?"
Trần Sa Sa chớp mắt cảnh đêm cách đó xa: " dạo, việc bận gì thì ."
Đường Thần giơ tay lên đồng hồ: "Không việc gì quan trọng giải quyết gấp, lâu ở đây, cùng dạo ?"
“Được!” Trần Sa Sa gật đầu, cả hai bước vô định dọc theo bờ biển.
Qua một lúc lâu, Đường Thần mới một câu: "Cô cứ luôn trầm mặc, thích chuyện, cảm thấy nhàm chán ?"
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa thu ánh mắt từ phía xa và sang Đường Thần: “ quen .” Vừa xong, Trần Sa Sa cong khóe miệng: “Có vẻ như, cũng thích chuyện, thì xin phỏng vấn Đường tổng chút, ngài thấy chán ?"
Đường Thần khỏi nhếch khóe môi lên: “ là đàn ông.” Giọng điệu của vẫn còn mang theo tức giận.
Nụ môi Trần Sa Sa càng sâu hơn: "Ai đàn ông thể chuyện, thật vô lý!"
Thành thật mà , ngoài việc sống cẩn thận và cố gắng gây rắc rối, Trần Sa Sa cũng sợ phiền phức, đạo đức giả trong việc hòa đồng và giao tiếp với khác. Nếu so sánh mối quan hệ của với đàn ông, cô ở mặt Đường Thần cởi mở hơn so với ở cùng Trình Thiên Vũ và Giang Thiếu Khanh. Dù gì thì cô và Đường Thần cũng quen nhiều năm như , và cũng là quen ở độ tuổi mà khong những suy nghĩ mờ ám nào. Chỉ là Đường Thần luôn là một vị thần trong trái tim Trần Sa Sa, mà cô và là cùng một thế giới. Vì cô là một cô gái hiểu rõ quy tắc sinh tồn, điều nên nghĩ linh tinh, cô tự nhiên sẽ mơ mộng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4861-su-kieu-ngao-cua-anh-ay-khong-cho-phep.html.]
Bây giờ cũng thôi, tâm lý thoáng như , sợ cái quỷ gì chứ! Cho dù Đường Thần hôn một cái trong thang máy còn bạn gái trong tin đồn của bắt gặp, nhưng khi trở về thành phố, cô nhất định sẽ tìm một cơ hội thích hợp để giải thích rõ ràng với Diệp Hân Đồng.
Đột nhiên, một cơn gió biển mạnh mẽ ập đến, cả Trần Sa Sa run lên, hai tay ôm lấy chính , tiếp tục về phía .
Một chiếc áo khoác của đàn ông rơi cô. Đường Thần đưa áo khóac của khoác lên cho Trần Sa Sa: “Về thôi!”.
Trần Sa Sa cũng kiêu, kéo kéo áo khoác: "Anh lạnh ?"
Đường Thần nheo mắt nhún vai: "Không , hơn là cô cảm lạnh, như thì sản phẩm dự thi cho tuần lễ thời trang của ?"
Trần Sa Sa khẽ nhíu mày, chỉ lợi ích của chính tổn thất, quả nhiên chính là Đường bóc lột.
“Lại nghĩ dâm đãng chứ gì?” Đường Thần những lời hổ như giống như ăn cơm uống nước hàng ngày, chẳng lẽ rằng chính là hoàng hoa khuê nữ (*) !
(*) Hoàng hoa khuê nữ: thiếu nữ chồng, còn trong trắng
Trần Sa Sa đỏ mặt, ném áo trả cho Đường Thần: "Anh, , , thể lý."
Đường Thần đón áo của khoác lên cô, thích thú : ", , thể lý , cô từng mắt như hai cái lỗ thủng lớn như , cô đang suy nghĩ cái gì chứ? Tính tình còn là khá ghê gớm đó, hửm?” Đường Thần luôn nắm chặt cánh tay Trần Sa Sa, tránh cho con thỏ nhỏ tức giận cái gì hậu quả khó lường.