Đột nhiên lông mi của Trần Sa Sa run lên, lo lắng : "Sẽ  , mấy   vẫn còn     !" Nói như , hơn một tháng qua bọn họ cạp đất mà sống ? Lại   tất cả đều hạ độc cô mà.
Đường Thần nhíu mày: "Vì  phản ứng của cô so với  bình thường  chậm chạp ngu ngốc như ?"
Trần Sa Sa  Đường Thần ghét bỏ  như  thì liền im lặng   gì thêm.
Lúc nào cũng  cô ngốc,  cô phản ứng trì độn, cô  chỗ nào mà đần như   , chẳng qua là  đôi khi   bản  nên  gì, cho nên ngây ngốc một lúc mà thôi, tại   ghét bỏ cô như ?
Đường Thần  thấy tiểu bạch thỏ  tức giận, liền  tiếp tục chủ đề cô đần  ngu ngốc nữa, đè mẩu t.h.u.ố.c lá tắt : "Đêm nay bản thảo đầu tiên   thành , ngày mai theo  về công ty  , bắt đầu mua vải tiến hành cắt may."
Trần Sa Sa rầu rĩ : "Biết ,  lên tầng ba sửa bản thảo với Lôi Nặc ."
Đường Thần liếc mắt  áo sơ mi   Trần Sa Sa, cố ý nhướng mày: "Trong  thời gian  cô đều dùng áo sơ mi của   đồ ngủ ?"
Lúc  Trần Sa Sa mới cúi đầu  quần áo   , thấp giọng : "Cái , ngày đó    là  mang đủ đồ mà, là  cứng rắn nhốt  ở đây, ,    thời gian mua, cho nên liền..."
Đường Thần bước một bước tiến lên, khiến Trần Sa Sa sợ mà rụt lùi  , bàn chân lảo đảo suýt nữa  ngã lăn , bên hông bỗng  siết chặt,  cánh tay lớn của Đường Thần kéo  trong n.g.ự.c , chóp mũi của tiểu bạch thỏ cứ như  đ.â.m sầm  cơ n.g.ự.c rắn chắc của Đường Thần.
"Ôi..."
Trần Sa Sa đưa tay che mũi, ai oán nhíu mày, nước mắt  nhanh liền như thể  chảy .
Đường Thần càng cảm thấy  thể tin ,  phụ nữ Trần Sa Sa    thể ngốc đến tình trạng như , nhưng xét thấy cô đang tức giận, liền nhịn xuống mấy lời  mắng , kéo tay Trần Sa Sa: "Để  xem nào..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4901-nua-dem-bo-tron.html.]
Trên tay Trần Sa Sa   chất lỏng chảy ,  cần nghĩ cũng   chảy m.á.u mũi .
Trần Sa Sa nhanh chóng ôm mũi ngẩng đầu, cố gắng  cho m.á.u chảy  dính  áo sơ mi trắng của Đường Thần.
Đường Thần trực tiếp bế Trần Sa Sa lên,   nhà vệ sinh, trực tiếp đè đầu Trần Sa Sa xuống bồn rửa, mở nước lạnh, bàn tay lớn hứng nước lạnh rửa m.á.u mũi cho Trần Sa Sa.
Trần Sa Sa cảm thấy cả   khoẻ, cô ở trong tay của Đường Thần, tính mạng cô như cái gối   hô hấp mà   dày vò dằn vặt.
Mãi đến khi Trần Sa Sa cảm thấy trong mũi  chảy m.á.u nữa thì mới ngẩng mặt lên, trừng mắt   nào đó: "Anh  cần  dã man như  ? Chẳng lẽ  đối xử với phụ nữ lúc nào cũng dã man như  ,  là chỉ nhắm  mỗi ..."
Đường Thần gật khoé môi: "Hẳn là đối với cô dã man hơn, những  khác thì  rõ lắm."
Nói thật, mặc dù Đường Thần là con trai của Đường Gia Thành, nhưng mà từ nhỏ đến lớn  còn  từng đối xử  với phụ nữ như  đó,   !
Theo nhận thức của Đường Thần thì như  là đối  với Trần Sa Sa  đó!
 Trần Sa Sa   là Đường Thần   hà khắc với cô nên mới dã man như thế,  thì Đường Thần cũng đành chịu.
Trần Sa Sa  gương lau mặt, khoé miệng co rút: "Vậy lúc   đối xử với An Noãn Noãn thế nào? Rất ,  dịu dàng ?" Anh sẽ dịu dàng với  khác , cô tỏ vẻ nghi ngờ.
Mê Truyện Dịch
Đường Thần cũng   chút tức giận khi Trần Sa Sa nhắc đến An Noãn Noãn, cũng  tức giận gì cô, thản nhiên : "Cũng  đối xử với cô  dịu dàng, đáng tiếc là  kịp."