Đường Thần híp mắt: "Thả lỏng ." Thật cũng khá hơn chút nào, phụ nữ mềm mại như hoa như ngọc như , mấu chốt là đôi mắt to còn đang chảy nước mắt, bộ dạng thoạt càng ức h.i.ế.p cô!
Bàn tay lớn của nào đó cố ý chơi kéo áo sơ mi , móng vuốt trực tiếp xoa lên, khiến phụ nữ nào đó căng thẳng nhăn nhó.
Yết hầu của Đường Thần trượt lên trượt xuống vài : "Đừng nhúc nhích, cẩn thận s.ú.n.g cướp cò."
Trần Sa Sa càng thêm căng thẳng: "Đã, hơn nhiều , cần nữa."
"Xác định ?"
Trần Sa Sa gật đầu: "Ừm ừm, xác định, đau nữa."
Đường Thần tức giận lấy hộp y tế , bôi chút thuốc mỡ, vuốt vuốt, trừng mắt gương mặt đỏ nhỏ m.á.u của phụ nữ : "Thành thật một chút, té xuống thì đừng mong sẽ xuống nhặt cô lên."
Trần Sa Sa, "..." Cô là món đồ chơi cần nhặt lên ? Thật đúng là tiếng .
Rõ ràng là chuyện mà cũng lời gì .
Trần Sa Sa thành thật hơn, dám lăn xa đến cạnh giường nữa, nhưng cũng dám ngủ, lo ngủ sẽ mạo phạm Đường sư .
Kết quả là thật sự chịu , bé thỏ trắng nào đó vẫn là chìm giấc ngủ.
Người phụ nữ nào đó khi ngủ thì cái gì cũng , thời gian buồn ngủ nhất chính là rạng sáng, quan trọng là tiếng sấm chớp cũng sớm yên tĩnh, chỉ vài giọt mưa rơi lộp bộp lá cây bên ngoài thôi.
Bé thỏ trắng nào đó mơ thấy cái gì mà miệng chảy nước miếng, trở lăn một vòng, liền lăn n.g.ự.c của Đường Thần, đưa tay ôm.
Đường Thần ngủ sâu, trong n.g.ự.c một thứ mềm mại lăn cọ cọ thì liền mở mắt, mượn ánh sáng bên ngoài cửa sổ, thấy bé thỏ trắng cong khoé môi, rầm rì vài tiếng, nhíu mày, đưa tay ôm cổ Đường Thần, mơ hồ rõ , "Ba, ..."
Toàn Đường Thần cứng đờ, tay chuẩn đẩy liền rụt trở về, ánh mắt dán chặt phụ nữ, nữa đưa tay , ngón tay thon dài chỉ giữa trán của Trần Sa Sa, nhẹ nhàng : "Đồ đần!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4912-om.html.]
Có lẽ là do ngón tay Đường Thần vuốt trán Trần Sa Sa thoải mái, phụ nữ nào đó liền chậc chậc vài tiếng, bàn tay nhỏ bé an phận mà sờ loạn gương mặt tuấn, móng vuốt nhỏ quấy phá phía đôi môi mỏng của , mãi đến khi ngón tay sống chạm môi của nào đó...
Đường Thần nguy hiển híp con ngươi , hé môi mỏng, trực tiếp cắn ngón tay an phận , dùng chút sức mà cắn.
"Ai da!"
Trần Sa Sa nhíu mày, chậm rãi tỉnh , nhưng ngón tay vẫn còn nào đó cắn trong miệng, đó Đường Thần dùng thêm sức.
Mê Truyện Dịch
"A..."
Lần , Trần Sa Sa cắn mà tỉnh!
Đôi mắt mở to, con ngươi trừng lớn!
"A..."
Người phụ nữ nào đó phản xạ cực lớn, hét to một tiếng, nhưng dù cho Trần Sa Sa la thế nào thù ngón tay vẫn nào đó cắn trong miệng, kéo !
Đường Thần như như Trần Sa Sa, nhướng mày, chút hăng hái : "Hoá cũng sẽ la ?"
"Hả? Ôi."
Trần Sa Sa kêu lên hai tiếng, đó mới trừng mắt , chút ôn hoà nào nhưng giọng nhẹ nhàng: "Tay, đau đó."
Mặc dù bật đèn, nhưng Trần Sa Sa thể cảm giác mặt bây giờ lẽ đỏ!
Đường Thần vẫn ung dung nhướng mày: "Đau? , thành thật một chút, nếu thì tự gánh lấy hậu quả, quên ?"
Trần Sa Sa hung hăng nuốt nước miếng: "Chuyện đó, rõ ràng là lăn xuống đất mới tự gánh hậu quả mà!"