Trần Sa Sa khinh thường Đường Thần: “ Trình tổng loại như ……” Phát hiện nào đó ném đến một ánh mắt hình con dao, Trần Sa Sa nháy mắt câm miệng.
Đường Thần trừng mắt Trần Sa Sa: “Không nghĩ tới câu con tỏ nhỏ tức giận cũng cắn thật sự đúng như ?”
Trần Sa Sa mặt , ngay là sẽ nhắc đến việc cô tung vung tay đánh Tân Miêu đây mà, cô , giả chết, thấy gì hết, ai bảo cô khinh quá đáng.
Đường Thần liếc qua đồng hồ, nhéo khuôn mặt Trần Sa Sa một lúc: “Không chuyện gì, hôm nay đánh tồi, nếu thì trực tiếp đánh trả, cần vô nghĩa cãi cọ gì cho phí thời gian.”
Trần Sa Sa thất thần phản ứng, ơi, chẳng lẽ thính giác của cô xuất hiện vấn đề? Chẳng lẽ Đường Thần vấn đề gì, thế mà ủng hộ cô đánh Tân Miêu?
Đường Thần buồn cưỡi vỗ nhẹ lên khuôn mặt Trần Sa Sa: “Được , đúng là chậm hiểu, nghĩ gì đó hả? Em nhầm , hôm nay nếu em chịu thiệt thòi, thì Tân Miêu thể trực tiếp cút .”
Đôi mắt Trần Sa Sa trừng lớn hơn nữa, đôi mắt cô vốn to, lông mi dày, đen còn dài, trừng mắt đáng yêu vô cùng, quả thực cảm giác cho cưỡng hôn thì thật phí phạm của trời!
Yết hầu gợi cảm của Đường Thần giật một chút, âm thanh nam giới trầm thấp và từ tính, vì quá mức kiềm chế mà vẻ ôn hòa: “Thời gian còn sớm nữa, ăn cơm ! Vừa lúc thể thuận tiện trao đổi kinh nghiệm với Kiều Ân, mấy ngày tới thừa dịp ở Hải Thành tận dụng cơ hội theo học tập thêm, trong phạm vi quan hệ quanh đây nhiều thể Kiều Ân chỉ giáo .”
Bàn xong công việc, Đường Thần đổi vấn đề, thanh âm càng thêm mê hoặc lòng : “Đến nỗi yêu cầu để em theo lăn lộn mà em , yêu cầu cưỡng hôn em, xem tình huống, chuyện đó đôi khi cũng là chuyện bất đắc dĩ.”
Đường Thần mới dứt lời, yết hầu một nữa di chuyển lên xuống mấy cái, hận thể cúi xuống giữ lấy đôi mắt lấp lánh đáng yêu mà cẩn thận chà đạp một phen, chắc chắn thoải mái!
Trần Sa Sa trừng mắt Đường Thần như lừa ai, hừm: “Thôi đừng nữa, chỉ cần l..m t.ì.n.h nhân cho là .”
Lần Đường Thần hết chỗ , “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4991-di-theo-toi-lan-lon.html.]
Người nào đó Trần Sa Sa chằm chằm, cô choáng váng gì?
Người phụ nữ rốt cuộc là quá ngốc, là quá mức thông minh, hiểu cách bảo hộ chính ?
Hai từ cấm kỵ mà khác thể , cứ như cô oang oang miệng, tự nhiên!
Nhà hàng tây “Phỉ Tư Bồ”
Đoàn bước nhà hàng, là một hình ảnh thể dời mắt.
Nhà hàng dùng cây ngô đồng để điểm xuyết, nhà hàng càng thêm cổ điển trang nhã, ngập tràn hương vị ngoại quốc giàu , mỗi một góc của nhà hàng đều trang trí tỉ mỉ. Ánh đèn xanh lam xinh , cả bộ đồ ăn, bàn ghế cùng gối ôm ấm áp đều nhuộm lên các sắc thái của màu xanh lam, tất cả khiến cho những đến đây ăn đều cảm giác dè dặt ở những nhà hàng tây khác.
Một nơi trang hoàng lãng mạn duy mĩ, tràn ngập mỹ thực tinh xảo mang hương vị châu Âu, lãng mạn vô cùng nhã nhặn cao cấp!
Trần Sa Sa từng về nhà hàng , một bữa cơm một ở đây chính là bốn năm ngàn, cho nên, đây cô từng đến đây, hôm nay xem như là chiếm hết tiện nghi của Kiều Ân, đầu tiên dùng cơm ở một nhà hàng cao cấp như .
Trần Sa Sa một đường rối rắm, nhỡ may ở nhà hàng gặp Tân Miêu và Giám đốc Lưu Trình tổng thì sẽ đối mặt như thế nào, nhưng cô theo Đường Thần đến khu vực dùng cơm, những nhân vật tại một cũng thấy mặt?
Mê Truyện Dịch
Đường Thần đương nhiên Trần Sa Sa đang khẩn trương thấp thỏm, giữ lấy đầu cô: “Chút nữa thấy Tân Miêu, Lưu Minh với Trình tổng như thế nào ?”
Trần Sa Sa đương nhiên nghĩ , Đường Thần lắc đầu: “Còn .”